Chương trước
Chương sau
Thủy Tâm Nhu không vui nhíu mày, nhanh chóng quét nhìn người đàn ông làm càn trước mặt này, không tự chủ, đôi mắt đẹp của cô tỏ ra khinh bỉ, cái cằm kiêu ngạo cũng ngước lên.

Người đàn ông này thoạt nhìn không có gì nghiêm túc, nhưng trang phục của anh ta hẳn là đắt tiền, riêng chiếc đồng hồ trên tay giá trị ít nhất hàng trăm nghìn.


Vừa nhìn là biết thiếu gia ăn chơi, kiểu nhị thế tổ dựa vào trong nhà có mấy đồng tiền bẩn mà ra gây sóng gió.

Đôi mắt khiêu khích của anh ta không ngừng di chuyển trên cơ thể cô khiến cô vô cùng chán ghét.

Mẹ nó, đã là thời đại nào rồi mà còn vừa gặp đã yêu, muốn bắt chuyện với chị đây như vậy là OUT rồi!

Cô cũng không phải thiếu nữ mười sáu tuổi ngây thơ, tùy tiện nói vài câu liền tin là thật?

Người đàn ông nói lời này ngược lại làm cô nhớ tới buổi lễ đính hôn hoang đường bốn năm trước kia, Đường Diệc Sâm cũng nói như vậy, anh nói anh tin vào tình yêu sét đánh, còn nói cô chính là đối tượng vừa gặp đã yêu của anh.

Thủy Tâm Nhu khinh bỉ hừ lạnh một tiếng, cơn tức của cô dần dần kéo lên, có điều cô vẫn duy trì sự khách khí như cũ.

Cô cười duyên với người đàn ông trước mắt này, khẽ nghiêng đầu, nụ cười quyến rũ, thần sắc lại ngây ngô nói: “Xin lỗi, chị đây xưa nay không tin vào tình yêu sét đánh vớ vẩn. Có điều, tôi thích dùng phương thức biểu đạt nhiệt tình khi gặp người khác.”

Nói xong, cô khẽ đứng dịch ra một chút, không cho người đàn ông kia dán vào chính mình, cầm rượu lên rót đầy ly.

Muốn ăn đậu hũ của cô, hừ, còn non lắm!

Chu Mạt và Đường Khả Tâm lạnh lùng trừng người đàn ông trước mặt này, các cô đã chuẩn bị sẵn sàng, tùy thời cầm đồ vật trên bàn hung hăng dạy dỗ tên khốn không thức thời này.

Địa bàn của mấy chị đây lúc nào thì đến phiên tên đàn ông khác tới giương oai rồi!


Từ lúc ba người phụ nữ đi vào, Đoạn Vô Ngân đã nhìn thấy bọn họ rồi, anh còn thỉnh thoảng nghiêng mắt liếc nhìn các cô.

Một màn này tự nhiên cũng rơi vào mắt anh.

Anh vốn muốn đi qua xem thử, thoáng nhìn thấy hai người đàn ông ở bàn gần Thủy Tâm Nhu nắm chặt nắm đấm, có xúc động muốn đứng lên lại uống rượu kiềm lại, anh lập tức bỏ đi ý niệm.

Anh vừa thì thầm vào tai bạn gái vừa hào hứng xem kịch vui.

“Mỹ nữ, anh rất chờ mong nhiệt tình của em, chúng ta có thể tiến tới bước tâm sự.” Khóe miệng người đàn ông mang ý cười sâu xa, ánh mắt nhìn chằm chằm Thủy Tâm Nhu.

“Ờ… anh mong chờ là tốt rồi, tôi thế nhưng rất nhiệt tình.” Ánh mắt tinh ranh lóe lên, Thủy Tâm Nhu bỗng cầm ly rượu hất lên mặt người đàn ông đáng ghét.

Ly rượu đầy giội xuống, cô cực kỳ vô tội nhún vai, cũng hết sức ngại ngùng lại oan ức nhìn người đàn ông, “Nhiệt tình của tôi không biết anh có thích không? Tóm lại, là anh nói, anh rất mong chờ.”

Khóe miệng người đàn ông không tự chủ run rẩy một chút, đôi mắt thâm thúy đầu tiên là bốc lửa, sau đó rất nhanh bình tĩnh lại.


Anh ta vuốt rượu trên mặt, càng thêm hào hứng nhìn chằm chằm Thủy Tâm Nhu.

Anh là khách quen của Kim Dạ, từ xưa tới nay chưa từng có ai dám làm càn như vậy với anh, phải nói chỉ có phụ nữ dính vào anh.

Anh xưa nay không biết nơi này còn có mỹ nhân nóng bỏng đầy kích thích như thế, thật sự có ý!

Khó được anh lại đây bắt chuyện cùng cô, cô ngược lại thì tốt rồi, thưởng anh một ly rượu đầy.

Cô không giống những cô gái tầm thường kia, nhìn hoài không chán, hơn nữa vô cùng đặc biệt, anh thích cô không sai.

Người phụ nữ này anh đã định rồi!

“Mỹ nữ, nhiệt tình của em anh rất thích, rượu này không tệ! Nhất là có nước miếng của em, đặc biệt có vị.” Lăng Phong nói xong duỗi đầu lưỡi ra liếm bờ môi.

Thủy Tâm Nhu ghét bỏ híp mắt, người đàn ông này mẹ nó buồn nôn.

“Anh tên Lăng Phong, xin hỏi quý danh của mỹ nữ, từ nay trở đi anh muốn theo đuổi em.”

“Lăng Phong à, anh có cơ bụng sáu múi sao?” Thủy Tâm Nhu rất khinh thường liếc nhìn phần bụng của người đàn ông, vóc người này vừa nhìn liến biết chỉ là bình thường, “Chị đây chỉ thích đàn ông có cơ bụng sáu múi!”

“Ờ.. bụng sáu múi mà thôi, luyện tập nhiều chút chẳng phải có sao, cái này đơn giản, đơn giản…” Ánh mắt Lăng Phong đột nhiên ảm đạm vài phần.

“Vậy anh từ từ luyện đi, chị đi đây…”

Nghe vậy, Đường Khả Tâm và Chu Mạt không hẹn mà cùng cười, các cô mặc kệ tên đàn ông này, đi theo Thủy Tâm Nhu.

“Mỹ nữ, chúng ta tuyệt đối không phải là lần cuối gặp mặt, ngày mai anh bắt đầu đi tập thể hình, cơ bụng sáu múi khẳng định có, em cứ chờ xem.” Lăng Phong ngắm nhìn bóng lưng Thủy Tâm Nhu, lớn tiếng gọi.

Nhìn thấy Thủy Tâm Nhu các cô rời đi, người đàn ông ngồi ở bàn sát vách kia cũng đi theo ra, trong đó có một người gọi điện thoại, giống như báo cáo.

Đoạn Vô Ngân lưu manh nhíu mày, ý cười bên môi dần sâu.

————————-

Đường Khả Tâm không trực tiếp quay về nhà chú Huân mà tới nhà Đường Diệc Sâm trước.

“Anh, muộn như vậy anh còn chưa ngủ hả?” Đôi mắt thông minh lóe sáng, Đường Khả Tâm nhìn chằm chằm Đường Diệc Sâm đang mặc áo choàng tắm, ánh mắt cô dừng ở bộ ngực anh trở xuống.


“Khả Tâm, là con gái không phải nên ở nhà nhiều hơn sao? Muộn vậy rồi còn chưa ngủ? Em uống rượu rồi à, mới từ quán bar về?” Đường Diệc Sâm lười biếng ngồi trên ghế sofa, không biết có phải đang xem TV hay không.

Trên người cô có chút mùi rượu, mũi anh cả thính thật, biết cô từ quán bar trở về!

“Ha ha ha… Đêm nay đi quán bar uống vài ly với chị dâu. Anh, anh và chị dâu dạo gần đây sao rồi? Anh thật giống như không để ý tới chị ấy nha, còn nữa, người phụ nữ ngày đó anh dẫn đến Ngải Duy có quan hệ thế nào với anh thế? Em chưa nghe anh nhắc qua anh có người bạn làm họa sĩ, mới quen à? Quen bao lâu rồi? Đến trình độ nào? Anh thật quyết tâm ở riêng với chị dâu, không cứu vãn tình hình nữa hả?”

Đường Khả Tâm hỏi một chuỗi câu hỏi, cô cũng ngồi vào ghế sofa, chậm rãi di chuyển tới gần Đường Diệc Sâm.

Đường Diệc Sâm khẽ nhíu mày, nheo đôi mắt thâm thúy lại, bình tĩnh nhìn Đường Khả Tâm, “Là chị dâu em bảo em tới hỏi thăm?”

“Không phải, là tự em muốn biết, chị dâu không có hỏi gì nha.”

Nghe vậy, đôi mắt Đường Diệc Sâm lướt qua một tia cảm xúc dị thường, “Em nhiều chuyện quá, anh và chị dâu em không cần em quan tâm.”

“Ờ… anh, đúng rồi, anh có cơ bụng sáu múi không?”

Đôi mắt Đường Khả Tâm lóe sáng, khuôn mặt tuấn tú của Đường Diệc Sâm khiến người đọc không ra bất kỳ cảm xúc gì.

Đường Khả Tâm trừng mắt nhìn, sâu xa quan sát Đường Diệc Sâm, “Anh, là vầy, đêm nay ở quán bar có người đàn ông tên Lăng Phong nói muốn theo đuổi chị dâu, chị dâu hỏi người ta có cơ bụng sáu múi hay không, chị ấy còn nói, chị ấy thích đàn ông có bụng sáu múi!”

“Ồ… vậy thì sao? Chị dâu em đã đơn phương xin ở riêng rồi, cô ấy có người theo đuổi vậy cũng rất bình thường. Em cảm thấy thế nào, anh có bụng sáu múi hay không?”

Đến lúc nào rồi mà biểu cảm của anh cả vẫn bình tĩnh như vậy, anh nghe chị dâu có người theo đuổi chẳng lẽ không hề tức giận sao?

Một chút biện pháp anh cũng không làm sao?

Cứ để người khác theo đuổi chị dâu?

“Ha ha ha… Em nghĩ hẳn là có.” Nếu không sao chị dâu lại nhắc tới cơ bụng sáu múi chứ, “À mà… không còn sớm nữa, em trở về ngủ đây, ngày mai em sẽ cùng chị dâu đi hội trường đốc thúc, cam đoan không làm hư triển lãm tranh của cô Cố.”

Lời muốn nói cô đã nói rồi, Đường Khả Tâm rời đi.

Đường Diệc Sâm còn giật mình ngồi trên ghế sofa, mấp máy đôi môi gợi cảm, khóe môi không tự chủ nhếch lên, phác họa một độ cong tà mị.

Lăng Phong, anh chưa từng nghe qua cái tên này trên thị trường, nhưng để biết anh ta là ai cũng không khó.

Ngón tay tùy ý lắc lư vài lần, Đường Diệc Sâm đột nhiên cầm điện thoại lên gọi.

——————-

Đoạn Vô Ngân gõ cửa một cái, đi vào văn phòng Đường Diệc Sâm. Anh tùy tiện ngồi trước mặt anh, hứng thú nhìn anh.

“Anh Sâm, anh thật bình tĩnh nha, lúc này còn ngồi được? Anh và chị dâu thật sự tách ra rồi?”

“…”

“Tối hôm qua em cũng ở Kim Dạ, nghe được một người đàn ông lớn tiếng nói coi trọng chị dâu, muốn theo đuổi chị ấy. Em cảm thấy người đàn ông kia rất hăng hái, không giống như thuận miệng mà nói một chút thôi đâu. Chị dâu nói thích đàn ông sáu múi, anh ta liền nói sẽ đi tập, xét về tâm tư thì tinh thần này đáng khen nha. Còn nữa, em nhìn thấy có hai người đàn ông ngồi ở bàn bên cạnh, giống như vệ sĩ, bản lĩnh phải rất khá.”

Đường Diệc Sâm liếc Đoạn Vô Ngân một cái, tức giận hỏi: “Cậu rảnh lắm hả? Hay là ngứa đòn?”

“Người đàn ông lâu không uống nước có hơi khát, em sẽ không đốt đám lửa này. Ngại quá, để em biết căn hộ mà chị dâu đang ở là sản nghiệp của anh. Hơn nữa, em còn tra được cái tên nhóc tên Lăng Phong nói muốn theo đuổi chị dâu là con ông chủ của Bách Phúc.

Trước khi em tới làm, em còn có tin tức ngầm tên nhóc không biết tốt xấu đó tra được công ty chị dâu, hôm nay liền gửi một bó hồng đỏ tới, còn muốn mời chị ấy đi ăn cơm, còn mời PT riêng.

Em còn biết tại sao chị dâu nhiều năm như vậy đều không có hoa đào, thì ra là người nào đó bóp chết rồi. Lần này đoán chừng cũng sắp chết rồi, cây kia nhổ nhiều năm như vậy, đoán chừng cũng sắp có thể nhổ tận gốc.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.