Thủy Tâm Nhu không vui nhíu mày, nhanh chóng quét nhìn người đàn ông làm càn trước mặt này, không tự chủ, đôi mắt đẹp của cô tỏ ra khinh bỉ, cái cằm kiêu ngạo cũng ngước lên.
Người đàn ông này thoạt nhìn không có gì nghiêm túc, nhưng trang phục của anh ta hẳn là đắt tiền, riêng chiếc đồng hồ trên tay giá trị ít nhất hàng trăm nghìn.
Vừa nhìn là biết thiếu gia ăn chơi, kiểu nhị thế tổ dựa vào trong nhà có mấy đồng tiền bẩn mà ra gây sóng gió.
Đôi mắt khiêu khích của anh ta không ngừng di chuyển trên cơ thể cô khiến cô vô cùng chán ghét.
Mẹ nó, đã là thời đại nào rồi mà còn vừa gặp đã yêu, muốn bắt chuyện với chị đây như vậy là OUT rồi!
Cô cũng không phải thiếu nữ mười sáu tuổi ngây thơ, tùy tiện nói vài câu liền tin là thật?
Người đàn ông nói lời này ngược lại làm cô nhớ tới buổi lễ đính hôn hoang đường bốn năm trước kia, Đường Diệc Sâm cũng nói như vậy, anh nói anh tin vào tình yêu sét đánh, còn nói cô chính là đối tượng vừa gặp đã yêu của anh.
Thủy Tâm Nhu khinh bỉ hừ lạnh một tiếng, cơn tức của cô dần dần kéo lên, có điều cô vẫn duy trì sự khách khí như cũ.
Cô cười duyên với người đàn ông trước mắt này, khẽ nghiêng đầu, nụ cười quyến rũ, thần sắc lại ngây ngô nói: “Xin lỗi, chị đây xưa nay không tin vào tình yêu sét đánh vớ vẩn. Có điều, tôi thích dùng phương thức biểu đạt nhiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502881/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.