Sau 48 giờ tạm giam, bộ dáng Phí Lạc có chút dơ dáy, chật vật!
Anh không tắm rửa qua, toàn thân tản ra một mùi khác thường. Anh không thoải mái, mi tâm khẽ nhíu.
Rời khỏi phòng thẩm vấn, đầu tóc bù xù, áo khoác vest cũng không mặc, lười biếng vắt lên vai.
Cúc áo thứ nhất của áo sơ mi trắng mở ra, lộ ra làn da màu lúa mì, thêm vài phần tùy tính phóng đãng không bị trói buộc.
Dạ Vũ Dực còn chưa đi, Phí Đằng cũng tới rồi, bọn họ chờ anh ở bên ngoài.
“Tên nhóc thối, về nhà thôi.”
Nghe vậy, biểu cảm của Phí Lạc vẫn ngây ngốc, anh không nhìn Phí Đằng mà đi thẳng ra ngoài.
Toàn thân anh cứng ngắt, hơi lạnh đến thấu xương tỏa ra bốn phía.
“Xì… tính cách thối không thể nào nói!” Sau khi nói lời cảm ơn với Dạ Vũ Dực, Phí Đằng đuổi kịp Phí Lạc, bọn họ cùng nhau rời khỏi cục cảnh sát.
Hai cha con ngồi trong xe, bầu không khí lại lần nữa căng thẳng.
Khẽ liếc mắt nhìn Phí Đằng, Phí Lạc tức giận chất vấn: “Ông già, vì để con được thả, ba đã dùng biện pháp gì? Chu Mạt không phải muốn kiện con sao? Cô ta hận không thể giết chết con, sao lại đột nhiên hủy án? Ba cho cô ta lợi lộc gì rồi? Con lúc nào thì có vợ hả, chính con lại không biết?”
“Tên nhóc thối, con có thể ra tới đã không tệ rồi, hiện tại còn ra oai cái gì! Con bé là nàng dâu ba chọn, ba cũng đã bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502878/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.