Phí Lạc chưa cài dây an toàn đã nhanh chóng lái xe rời đi.
Anh đang rất gấp, không nói tiếng nào, mồ hôi chảy đầy trên trán, con ngươi sâu thẳm khiến người đọc không ra tâm tình anh.
Hô hấp của anh hỗn loạn, thỉnh thoảng thở gấp.
Anh đè nén muốn chết rồi đây, đáy lòng có một loại xúc động muốn anh ngay lập tức ở trong xe làm Chu Mạt, nhưng trên tiệc cưới nhiều người như vậy, anh lại đáng chết nổi nóng không muốn để cho người khác biết anh và cô có loại quan hệ đó.
“Khốn kiếp, anh không nghe thấy à? Tôi bảo anh thả tôi ra, tôi muốn xuống xe, anh lập tức lập tức dừng xe lại cho tôi. Đồ thần kinh, đêm nay anh uống nhầm thuốc à? Muốn chết cũng đừng kéo tôi theo, tôi còn muốn sống nha.”
Sắc mặt Chu Mạt nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn, xem ra rất dữ, đôi mắt đẹp lóe ra ngọn lửa sáng rực hung tợn trừng mắt nhìn Phí Lạc vẫn chăm chăm lái xe.
Cô còn chưa cài dây an toàn, tên khốn này lại lái xe nhanh như vậy, giống như muốn đi đầu thai.
Cánh tay mới vừa rồi bị anh nắm qua đến nay vẫn còn đau, Chu Mạt nhìn một chút, đã đỏ ửng rồi, giống như bị dùng sức bóp, còn có dấu móng tay rõ ràng.
Khốn kiếp, cô quen thân với anh lắm sao?
Dám khi dễ chị đây như vậy, chị cũng không phải dễ khi dễ, hừ!
Chu Mạt không vui hừ lạnh một tiếng, lửa giận cũng dần dần kéo lên, cô căn bản không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502870/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.