Chương trước
Chương sau
Đôi mắt thâm tình nhìn chằm chằm Thủy Tâm Nhu, Phí Lạc không tự chủ nới lỏng cà vạt, cởi bỏ cúc áo sơ mi thứ nhất.

Anh muốn mát mẻ một tí, đôi mắt thâm thúy cũng dần trở nên u ám.


Anh cũng cảm thấy nóng kỳ lạ, hơn nữa rất khó chịu, kìm lòng không được, mồ hôi đã chảy đầy trên trán.

Thủy Tâm Nhu không nghĩ nhiều, khô nóng khó nhịn khiến cô đồng ý với đề nghị của Phí Lạc.

Bọn họ thật sự đến bên trong nhà chính có kiến trúc theo phong cách Baroque.

Khách mời và người phục vụ đều ở sân sau, trong phòng không có người nhưng Phí Lạc cũng có thể dễ dàng tìm được remote trong phòng khách, mở máy lạnh.

“Phí Lạc, anh tăng nhiệt độ à, sao càng ngày càng nóng vậy?” Thủy Tâm Nhu không nhịn được nữa, cô u oán liếc nhìn Phí Lạc, tay nhỏ không ngừng sờ cổ, kéo thấp bộ lễ phục cổ chữ V khoét sâu hở lưng.

Gò má cô hồng nhuận, ánh mắt mông lung, hoàn toàn không biết bản thân hiện tại có bao nhiêu mê người.

Phí Lạc nhìn cô chằm chằm, hầu kết không tự chủ nhấp nhô, trong miệng khô khốc, khát vọng ngày càng mãnh liệt.

Anh rõ ràng cảm giác được trong đầu không chỉ có cảnh tượng tốt đẹp với Thủy Tâm Nhu, hơn nữa hạ thân đột nhiên thít chặt một hồi.

Dục vọng thức tỉnh, máu toàn thân như sục sôi, anh muốn nhanh chóng tìm chỗ phát tiết.


Cho dù anh chỉ hưởng qua một lần, nhưng anh lờ mờ nhớ rõ tư vị tuyệt vời kia.

“Nhu Nhu, anh chỉnh 18 độ rồi, em còn cảm thấy nóng sao?” Phí Lạc nói xong đi đến bên cạnh chỗ ngồi Thủy Tâm Nhu, chậm rãi tới gần cô.

“Vẫn rất nóng, không biết có phải máy lạnh bị hư không?” Thủy Tâm Nhu nói xong, đi đến đứng trước miệng gió máy lạnh.

Có chút mát nhưng vẫn không làm dịu được cơn khô nóng trong lòng.

Cô thấy đồng tử mắt Phí Lạc đang thay đổi, không hiểu sao đáy lòng cô có chút khủng hoảng.

Cô cũng không thể vào đây với anh, cô có chút ảo não.

“Nhu Nhu…” Phí Lạc khẽ gọi một tiếng, đứng dậy bước nhanh tới Thủy Tâm Nhu, cùng cô đứng trước miệng gió máy lạnh.

Bỗng dưng anh ôm eo nhỏ của cô, kéo cô vào trong ngực.

Bàn tay anh chỉ xoa lên lưng cô liền cảm thấy thoải mái, cô cũng không hiểu sao cảm thấy dễ chịu.


“Phí Lạc, chúng ta vẫn nên đi thôi, chờ chút nữa Khả Tâm và Chu Mạt tìm không thấy em sẽ lo lắng. Hôn lễ này rất quan trọng với em, em phải theo sát, không cho phép xảy ra sai phạm.”

Thủy Tâm Nhu nắm lấy tay Phí Lạc, lý trí của cô nói cho cô biết phải đẩy ra nhưng cảm giác mát mẻ này lại khiến cô do dự.

“Nhu Nhu… Nơi này bảo vệ nghiêm ngặt, Tịch Diệu Dư tuyệt đối sẽ không để cho hôn lễ của mình xảy ra bất kỳ điều gì ngoài ý muốn, em không cần lo lắng… Anh.. anh yêu em, đã rất lâu rồi, còn sớm hơn cả Đường Diệc Sâm, cũng yêu không kém anh ta…”

Kèm theo giọng nói từ tính thì thầm, môi mỏng Phí Lạc in lên đôi môi đỏ của Thủy Tâm Nhu, mang theo dục vọng dịu dàng, xúc cảm ướt át lưu luyến trên môi cô.

“Ưm ưm ưm..” Thủy Tâm Nhu muốn nói nhưng không được, cô không phát ra tiếng nào.

Cô bài xích đụng chạm của Phí Lạc nhưng đáng chết, cô lại quyến luyến cảm xúc lạnh buốt này.

Không thể, cô không thể cùng anh!

Lý trí Thủy Tâm Nhu lặp đi lặp lại lời này, cô theo bản năng né tránh sự thân mật của Phí Lạc.

Bọn họ là bạn tốt, bọn họ không thể thế này, như vậy là không đúng.

Cho dù bản thân dễ chịu một chút, Thủy Tâm Nhu vẫn chống hai tay lên ngực Phí Lạc, dùng sức đẩy anh….

—————-

Đường Diệc Sâm mới nói chuyện vài câu với Cung Trạch Hách liền không thấy Thủy Tâm Nhu và Phí Lạc.

Nhất thời anh tìm chung quanh.

Đồng thời anh gọi điện cho Thủy Tâm Nhu, điện thoại reng nhưng không ai bắt máy.

Đôi mắt thâm thúy lóe ra chút u sóng, anh lại lần nữa đi quanh bữa tiệc, dường như bọn họ không có ở đây.

Bọn họ đi chỗ nào?

Đường Diệc Sâm nhíu mày lo lắng, khuôn mặt tuấn tú cũng đột nhiên căng thẳng.

Anh chạy tới bãi đậu xe, ở đó anh thấy xe của Thủy Tâm Nhu và Phí Lạc, vậy bọn họ còn chưa đi, vẫn ở trong Tần Viên.


Việc này dễ thôi, Đường Diệc Sâm lập tức gọi cho Tịch Diệu Tư, bảo anh cho người hỗ trợ kiểm tra camera ở Tần Viên.

Lần này phát hiện Phí Lạc và Thủy Tâm Nhu đi nhà chính, anh không chút do dự, vừa nghe điện thoại vừa nhanh chóng chạy tới.

“Phí Lạc, chúng ta không thể như vậy, anh thả em ra, em phải đi tìm bác sỹ, em không thoải mái…” Toàn thân khó chịu giống như khô nóng do lửa đốt, Thủy Tâm Nhu muốn đẩy Phí Lạc ra nhưng sức lực cô không mạnh bằng anh.

Giọng cô có chút khàn, cô gấp đến sắp bật khóc, tay loạn xạ đẩy anh ra, không cho môi anh dời xuống bộ ngực cô.

“Đường Diệc Sâm, hu hu.. anh ở đâu?” Cô không tránh được Phí Lạc, anh ôm chặt cô, đang hôn cần cổ cô, còn muốn đi xuống ngực. Thủy Tâm Nhu bật khóc.

“Nhu Nhu, anh rất yêu em, đừng sợ, anh sẽ không tổn thương em, anh sẽ rất dịu dàng… Suỵt, đừng từ chối anh, anh rất nhớ em, thật đó, cả ngày lẫn đêm đều muốn em…”

Phí Lạc càng ngày càng quá mức, Thủy Tâm Nhu theo bản năng kêu to tên gọi trong lòng: “Đường Diệc Sâm..”

Thình lình Phí Lạc bị một lực đạo tức giận hất ra, nắm đấm cũng vô tình bay về phía anh.

“Khốn kiếp, người phụ nữ của tôi có thể cho anh đụng sao?” Đường Diệc Sâm hung hăng đánh Phí Lạc ngã trên đất. Sau đó anh ôm Thủy Tâm Nhu vào trong ngực, dùng áo vest bao bọc lấy cô.

Ánh mắt và hành vi của cô có chút không đúng, Đường Diệc Sâm nhíu mày.

Đáng chết, rốt cuộc là ai cho bọn họ ăn món đồ kia?

Lúc nghe Thủy Tâm Nhu gọi tên anh, anh vừa vui vừa giận, may mắn lúc này cô còn nhớ đến anh nhưng khi anh nhìn thấy Phí Lạc ôm hôn Thủy Tâm Nhu, trong lòng anh lập tức bộc phát một ngọn lửa giận không cách nào ngăn chặn, gân xanh nổi trên trán, mặt mày đầy nặng nề.

Nếu không phải lo lắng cho Thủy Tâm Nhu, anh nhất định đánh chết Phí Lạc, tuyệt đối không phải chỉ ôm vợ mình đi đơn giản như vậy.

Đường Diệc Sâm không để ý tới Phí Lạc đang chậm rãi đứng lên, anh ôm Thủy Tâm Nhu nhanh chóng rời đi.

Thủy Tâm Nhu được Đường Diệc Sâm ôm thật thoải mái, hơi lạnh trên người anh khiến cô rúc vào ngực anh, cũng cọ qua cọ lại, ôm chặt cổ anh.

Toàn thân Thủy Tâm Nhu nóng hổi, dần dần không thể kìm chế được, lúc này cô mới ý thức bản thân có thể giống một vài tình tiết máu chó trong tiểu thuyết.

“Đường Diệc Sâm, anh đưa em đến bệnh viện, em rất khó chịu…” Nhíu mày, Thủy Tâm Nhu khá mâu thuẫn trong lòng.

Dù cô không muốn cùng Phí Lạc nhưng cũng không có nghĩa cô sẽ ở cùng Đường Diệc Sâm.

Bọn họ đã ở riêng rồi, cô không thể lại chọc anh, càng không thể có bất kỳ quan hệ gì với anh. Trong loại tình huống này, biện pháp tốt nhất chính là đi bệnh viện.

Đôi mắt Đường Diệc Sâm đen thui, tràn đầy khí tức ma mị, anh không lên tiếng, đặt Thủy Tâm Nhu ở ghế phụ, cũng giúp cô thắt dây an toàn.

“Đường Diệc Sâm, phiền anh mở máy lạnh, em rất khó chịu a…” Thủy Tâm Nhu không tự chủ giật áo vest Đường Diệc Sâm ra, cô không chỉ sờ cổ còn kéo lễ phục, cổ chữ V khoét sâu lúc này lộ rõ cảnh đẹp.

Thân thể uốn éo như rắn nước, tuyệt đối là mê hoặc trí mạng!

Chỉ sợ không có người đàn ông nào có thể nhịn được.

Sắc đẹp trước mắt, đối tượng còn là Thủy Tâm Nhu, Đường Diệc Sâm vốn không có tự chủ với cô, hiện tại càng không đáng nhắc tới.

Dục vọng đơn giản bị cô thức tỉnh, nháy mắt, hầu kết nhấp nhô, hô hấp của anh cũng bắt đầu không ổn định.

Anh đã gần hai tháng không chạm vào cô rồi, anh vốn muốn đến phát điên, dục vọng của anh bị thức tỉnh rồi.

Trong khoảng thời gian này, anh chỉ len lén nhìn cô, chính vì cô muốn tự do, anh chỉ ngầm thay cô trải đường, giúp cô làm chuyện cô muốn làm.

“Shit!” Đường Diệc Sâm khẽ rủa một câu, không thể lại nhịn nữa, anh rất kiên quyết lái xe tới khách sạn gần nhất.

—————–

Đáy lòng khô nóng khiến Phí Lạc không thể tỉnh táo, anh đứng dậy rời khỏi nhà chính.

Thân mật ngắn ngủi vừa rồi với Thủy Tâm Nhu quả thực như châm ngòi kíp nổ nơi đáy lòng anh, anh hiện tại không chỉ khó chịu, chỗ đó còn đau còn ngứa.

Dục vọng của anh chưa từng mãnh liệt như vậy, anh hiện tại rất muốn phụ nữ.

Giống như nếu không có anh sẽ chết vì khó chịu vậy.

Nhìn khách nữ trong bữa tiệc, trong lúc lơ đãng, Phí Lạc liếc thấy Chu Mạt đang đứng ngây người cạnh bể bơi. Nhíu chặt mày, răng cắn môi, anh đột nhiên bước nhanh tới, lôi kéo cánh tay cô, kéo cô đi về phía bãi đậu xe.

“Phí Lạc, anh bị tâm thần à? Anh thả tôi ra!” Chu Mạt giãy dụa, hét to, lại bị Phí Lạc tóm chặt. Cô không tách tay anh ra được, quả thực bị anh kéo lên xe.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.