Nhìn Đường Diệc Sâm lái xe vào bãi đỗ xe của khách sạn, nháy mắt Thủy Tâm Nhu liền lạnh trong lòng một nửa.
Khốn kiếp, cô bảo anh đưa đi bệnh viện, lại không bảo anh đưa cô tới khách sạn.
Anh muốn làm gì cô đã quá rõ ràng rồi, thì ra anh tìm cô không có lòng tốt gì.
Vậy cũng quá khéo đi, Đường Diệc Sâm làm sao biết cô và Phí Lạc ở nhà chính Tần Viên, chẳng lẽ thuốc là do anh bỏ?
Thủy Tâm Nhu ảo não đã lên xe Đường Diệc Sâm, ảo não bản thân quá ngoan ngoãn ngồi trong xe đi cùng anh.
Đôi mắt đẹp tức giận, cô u oán trừng mắt nhìn Đường Diệc Sâm, lúc anh mở cửa xuống xe, cô cũng đột nhiên mở cửa xuống xe, hơn nữa động tác còn nhanh hơn anh.
Thủy Tâm Nhu không do dự càng không dừng lại, nhấc chân bỏ chạy, cô chỉ muốn rời xa Đường Diệc Sâm.
Dù cô cảm thấy khó chịu, cô cũng tình nguyện đi bệnh viện truyền nước, cô mới không muốn cho cái tên khốn kiếp đáng chết như anh được tiện nghi.
“Bà xã…” Đường Diệc Sâm phát hiện Thủy Tâm Nhu bỏ chạy nhanh chóng đóng cửa xe đuổi theo.
Thủy Tâm Nhu không quay đầu lại, nghe được Đường Diệc Sâm kêu cô, cô chạy càng nhanh.
Vô sỉ, lưu manh, cô mới không muốn đi cùng anh, cô mới không muốn hủy đi quyết định xin ở riêng thật vất vả mới đưa ra.
“Shit!” Đường Diệc Sâm tức giận khẽ rủa một tiếng, nháy mắt đôi mắt thâm trầm nguy hiểm híp lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502871/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.