Đường Diệc Sâm nói chuyện với Tề Duệ xong, không thèm liếc nhìn Nguyễn Hàm liền rời khỏi bệnh viện.
Đến bước này, không phải anh vô tình, là hành vi của cô khiến người bên cạnh vứt bỏ cô, không thể oán ai được.
Sau đó, Đường Diệc Sâm đi tới văn phòng luật sư Dạ Vũ Dực, nhờ anh trước năm mới giúp anh làm chút chuyện.
Dạ Vũ Dực không chút suy tư đồng ý, anh rất bằng lòng làm chân chạy cho anh, lập tức giúp anh soạn thảo văn bản pháp luật.
Chiều ngày hôm sau, ở một dãy biệt thự trong khu B Thịnh Thế Hoa Phủ vang lên tiếng chuông cửa dồn dập.
Chị Hảo đi ra xem, cô cũng không nhận ra người tới.
“Chào anh, xin hỏi anh tìm ai?”
“Tôi là luật sư Dạ, tôi tới tìm bà Ôn.”
Đối phương là luật sư, chị Hảo khẽ ngẩn người. Cô sợ có chuyện quan trọng gì tìm bà chủ, cho nên để cho Dạ Vũ Dực vào nhà.
“Chào bà Ôn, tôi là luật sư Dạ Vũ Dực. Tôi đại diện cho anh Đường Diệc Sâm tới đây gặp bà.” Nói xong, Dạ Vũ Dực đưa danh thiếp cho Ôn Nghi.
“Luật sư Dạ, nghe danh đã lâu, tôi không xa lạ gì anh, đã nghe qua rồi.” Ánh mắt gian xảo chỉ lướt qua tấm danh thiếp một chút, sau đó, Ôn Nghi đặt lên bàn trà, khuôn mặt lạnh tanh không chút ấm áp.
“Anh thay mặt Đường Diệc Sâm tới? Tôi muốn hỏi luật sư Dạ, anh dựa vào cái gì? Tôi không có quan hệ gì với cậu ta, không có tranh chấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502859/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.