Tự gây nghiệt thì không thể sống…
Đường Diệc Sâm tựa cửa, khép mắt lại, đôi môi hé mở, thở hổn hển.
Ngay cả hít thở cũng đau nhức, bởi vì anh yêu thật lòng!
Anh tin Thủy Tâm Nhu cũng giống như anh, nếu không cô sẽ không khó chấp nhận như vậy.
Mọi thứ diễn ra đêm nay khiến anh không ngờ rằng sẽ làm tổn thương anh và Thủy Tâm Nhu nặng như vậy, lỗ hổng kia ở tim bọn họ vậy mà bị vạch sâu như thế.
Cho dù đàn ông không dễ rơi lệ, khóe mắt Đường Diệc Sâm không tự chủ được chảy nước mắt.
Tiếng khóc khổ sở của Thủy Tâm Nhu tràn ngập không tan, nóng nảy khiến anh khó chịu, lòng anh cũng buồn bực theo.
Anh vẫn đứng ở cửa ra vào, cũng không đổi quần áo ướt. Dù cơn lạnh trên người căn bản không ngăn được đau đớn khó nói nên lời trong lòng, anh vẫn mặc cho hơi lạnh thấm sâu vào cơ thể anh.
Anh không trở về phòng, có lẽ vậy, anh muốn tra tấn mình như thế, anh muốn trừng phạt bản thân như thế, anh ảo não bản thân sao lại không thanh tỉnh một chút, làm ra chuyện đáng chết không thể tha thứ như vậy.
Đích thật là anh hủy lời hứa với Thủy Tâm Nhu, người sai nhất là anh, cũng là anh nhân từ khiến mọi chuyện trở nên nông nỗi như hôm nay.
Là anh đánh giá thấp lòng người xấu xí, cũng là anh đánh giá thấp sự ngoan tuyệt của Nguyễn Hàm!
——————–
Cũng không biết Thủy Tâm Nhu ngồi trên sàn nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502858/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.