Thủy Tâm Nhu không nói tiếng nào, biểu cảm rất lãnh đạm, đi thẳng tới trước. Cô cũng không để ý tới Thủy Mộ Hàn.
Khuôn mặt xinh đẹp đen thui, đôi mắt đen mất đi ánh sáng trở nên ảm đạm.
Xem ra là bị thương không nhẹ rồi, dù anh là đàn ông, chuyện tình cảm này anh cũng có thể hiểu được.
Chính là bởi vì quan tâm, trong mắt mới có thể không chứa được một hạt bụi!
Thủy Mộ Hàn nhíu mày liếc nhìn cô, an ủi: “Đừng nghĩ nhiều như vậy, cũng không phải không có khả năng khác. Đường Diệc Sâm là một người đàn ông tự chủ rất mạnh, cậu ta sẽ không làm bậy. Giày vò cũng đủ mệt rồi, về nghỉ ngơi cho tốt, chờ cậu ta quay lại, hai đứa cố gắng nói chuyện.”
Thủy Tâm Nhu vẫn giữ im lặng, biểu cảm có chút ngây ngốc, cô leo lên xe Thủy Mộ Hàn.
“Anh đưa em về, đêm nay em để xe ở đây đi, ngày mai lại tới lấy.”
Thủy Tâm Nhu nghe vậy liếc nhìn Thủy Mộ Hàn, “Anh khi nào thì trở nên gà mẹ như vậy? Em không sao, cũng không đến nỗi không chịu nổi đả kích đi làm việc ngốc, anh đưa em đến chỗ xe em là được. Em là người lớn rồi, em biết bản thân đang làm gì, em hiện tại rất tỉnh táo.”
“…”
“Liên quan tới chuyện đêm nay, em không hy vọng ngày mai nhìn thấy bất kỳ một chữ nào.”
Thủy Mộ Hàn khởi động xe, đạp chân ga. Anh khó có thể tin nhìn biểu cảm hờ hững, giọng điệu bình tĩnh của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502855/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.