Cô rất cảnh giác, không lên tiếng, sợ Đường Diệc Sâm sẽ nhận ra giọng cô, không chịu uống nước.
Cô cũng chuẩn bị sẵn rồi, dù Đường Diệc Sâm không chịu uống, cô cũng phải ép anh uống hết.
Cô và Đường Thiên Hào đã tính toán thời gian, thuốc an thần bỏ trong ly rượu của Đường Diệc Sâm cũng không nhiều, nếu bây giờ anh uống nước do cô chuẩn bị, khi thuốc an thần hết hiệu lực, vừa lúc thuốc này phát huy tác dụng, hơn nữa khoảng thời gian đó mới là khó chịu nhất.
Cho dù Đường Diệc Sâm khôi phục ý thức, dù anh có gắng gượng thế nào, anh cũng sẽ không tự chủ được hóa thân thành sói.
Ý thức Đường Diệc Sâm đã mơ màng rồi, ánh mắt cố gắng mở ra một khe nhỏ kia cũng chỉ có thể nhìn thấy hình ảnh mơ hồ. Anh biết trong phòng có một người phụ nữ nhưng anh không nhìn thấy rõ cô là ai.
Nhưng mùi hương trên người cô rất quen thuộc.
Mùi nước hoa tỏa ra từ người cô hẳn là điều chế từ hoa dành dành và hoa thủy tiên ngọt ngào nồng nàn, hòa lẫn với hương thơm nhẹ trong trẻo từ lá hoa mộc lan, trong không khí còn thoang thoảng mùi hương này.
Giống, vô cùng giống mùi nước hoa mà anh điều phối cho Thủy Tâm Nhu kia.
Nước hoa điều chế tràn ngập hương hoa, hương thơm nồng, dùng hoa đậu chổi vàng tươi cùng hoa kim ngân và hoa lài, mang đầy nét nữ tính…
Đường Diệc Sâm tham lam ngửi mùi hương này, môi mỏng chạm vào mép ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502852/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.