Chương trước
Chương sau
Liền nói, dù dì cả của Thủy Tâm Nhu đến rồi, cô vẫn hoàn toàn không cần lo lắng chuyện sau này mang thai anh lại ra ngoài ăn vụng.

Anh yêu cái miệng bé xinh của cô, chẳng những ngọt mà còn cực kỳ linh hoạt, bàn tay cũng rất tuyệt!


Kỳ thật, hai người yêu nhau không nhất định phải làm chuyện kia thì mới được, những cách khác cũng có thể bùng nổ như thường.

“Aiz…bà xã…đừng dừng lại, em giỏi quá!”

Đường Diệc Sâm híp mắt, hơi nhíu mày, ánh mắt có chút mê ly, đôi môi mỏng gợi cảm cũng nhếch lên.

Lồng ngực anh dấy lên một cảm giác ngứa ngáy muốn động đậy, cảm giác này thực sự quá tuyệt vời, anh thật sự có cảm giác muốn chết.

Anh với không tới Thủy Tâm Nhu, hai tay chỉ có thể thỉnh thoảng nắm lấy đầu gối hoặc drap giường.

Cánh môi mỏng khẽ nhếch, thỉnh thoảng thở gấp, tạo ra vài âm thanh vụn vặt.

Bà xã anh thực sự là yêu hậu, khiến anh mất hết vốn liếng hi vọng.

Hừ, đáng ghét, ai nói chị không tự tin, ai nói chị không ổn, chị đây vẫn có cách biến anh thành yêu nghiệt như thường.

Thủy Tâm Nhu thầm khinh bỉ, hai cánh môi mảnh của cô dùng sức, ngay cả hàm răng cũng vậy.


Ép cho Đường Diệc Sâm điên rồi, thực sự không thể giấu, anh mất khống chế rồi, so với việc anh tự làm còn hưng phấn hơn.

“Bà xã, anh yêu em…”

Thủy Tâm Nhu nghe thấy hung hăng nhéo đùi Đường Diệc Sâm một cái, xem như là trừng phạt anh đi, ai bảo có lúc anh đáng ghét như vậy, còn vô sỉ không có giới hạn.

“Ô…bà xã, em nhéo đau quá…aiz…”

Trong cơn đau mang theo kích thích, Đường Diệc Sâm dở khóc dở cười.

Ai bảo anh sung sướng còn khoe mẽ, Thủy Tâm Nhu nghĩ tới bộ dạng bắt nạt người khác của anh, cô lại nhéo anh mạnh một chút.

Cơn nóng càng lúc càng mạnh, tia lửa phóng ra trong nháy mắt, ấm áp lộng lẫy đủ màu sắc tràn ngập căn phòng…

Phụ nữ đôi khi lời nói với tâm ý không giống nhau, phải cẩn thận phỏng đoán tâm tư của họ, chỉ cần dùng trái tim cảm nhận sẽ quan sát được nhiều thứ, cực kỳ dễ nhìn thấu họ.


Suy nghĩ của Đường Diệc Sâm vẫn đang chìm đắm trong cảm giác thỏa mãn, toàn thân khoan khoái, ngay cả khóe miệng cũng không khỏi tự cười, anh ôm chặt Thủy Tâm Nhu chìm vào giấc ngủ.

Đồ ngốc, sao anh lại không nghĩ tới cô đang lo lắng gì chứ, tuyệt đối yên tâm, trong lòng anh chỉ có cô mà thôi.

Trong lòng anh, địa vị của cô hoàn toàn khác biệt, không ai có thể thay thế được!

——————

Đường Diệc Sâm đã dậy, sau khi rửa mặt anh đứng trước gương tủ quần áo thay đồ.

Lúc anh dậy Thủy Tâm Nhu đã tỉnh rồi, cô chỉ không mở mắt ra.

Nghe tiếng quần áo sột soạt, cô đứng dậy, mặc áo ngủ đứng trước mặt Đường Diệc Sâm. Cô cài nút áo sơ mi lại cho anh, thắt cà vạt giúp anh.

Thật là một bộ dạng vợ hiền.

“Giờ vẫn còn sớm, em ngủ thêm đi.” Ánh mắt yêu thương thâm tình chăm chú nhìn Thủy Tâm Nhu, khóe miệng Đường Diệc Sâm mỉm cười vui vẻ.

“Phục vụ ông Đường đi làm kiếm tiền để tiêu xài là nhiệm vụ của bà Đường, e hèm…” Khuôn mặt xinh đẹp của Thủy Tâm Nhu cũng cười dịu dàng.

Cô vừa thắt cà vạt, đôi mắt đẹp vừa liếc nhìn Đường Diệc Sâm.

Cà vạt thắt xong, Thủy Tâm Nhu còn chỉnh lại cổ áo, hài lòng rồi, làm xong rồi, cô mới ngước lên nhìn Đường Diệc Sâm. Cô cười duyên với anh, nụ cười mê mị, thần sắc lại ngây thơ vô tội.

Đường Diệc Sâm có thân hình rắn chắc, đường cong có tỉ lệ cân đối, mặc âu phục được thiết kế bởi cửa hàng nổi tiếng càng hiện rõ dáng người cao thẳng của anh.

Trong lúc đi lại tỏa ra khí thế hào môn ngạo nghễ tao nhã, toàn thân lại tràn đầy gợi cảm mê người, anh không chỉ đẹp trai mà còn là mẫu đàn ông chất lượng hoàn hảo.

“Ông xã em rất đẹp trai phải không? Em nhìn anh như vậy, anh lại tưởng em có ý nghĩ gì với anh nha… Hừ hừ, em đang dụ dỗ anh phạm tội sao?” Bàn tay Đường Diệc Sâm ôm eo Thủy Tâm Nhu, khiến cô dán sát vào người anh.

Cha này lại muốn giở trò lưu manh rồi, ai muốn dụ dỗ anh chứ?


Vô liêm sỉ! Thủy Tâm Nhu liếc Đường Diệc Sâm, anh xuyên tạc ý cô cũng thật ra dáng.

Đường Diệc Sâm cười cười, bỗng dưng, làn môi mỏng gợi cảm đặt xuống, anh chiếm lấy cánh môi cô, ôm cô thật chặt, dịu dàng thì thầm bên tai cô: “Tối nay đi ăn tất niên với anh nhé, anh về đón em.”

“Em có phải quản lý cấp cao của Liên Khải đâu, không muốn đi. Hơn nữa, dì cả còn chưa đi, em không muốn uống rượu. Đến mấy chỗ như vậy, thân là người phụ nữ đứng sau ông Đường, khó tránh phải uống mấy ly, anh thấy mấy người kia sẽ không tới mời rượu em sao? Không uống thì không cho người ta thể diện, cũng không hợp lý.” Thủy Tâm Nhu cũng rất thỏa mãn dựa sát vào người Đường Diệc Sâm, mặc cho anh ôm.

“Anh có thể cản cho em.”

“Haha… Em không đi đâu, tối nay em về mẹ ăn cơm, anh trai với Duệ Duệ đi thôn Hoa Điền rồi, mẹ ở một mình rất trống trải.”

“Ừm, vậy tùy em.”

“Tối nay anh uống ít thôi, rượu hại người, nhớ về sớm đó.”

“Tuân lệnh bà xã! Anh đã lên kế hoạch xong xuôi rồi, sau đó sẽ cai thuốc kiêng rượu.”

Nụ cười của Thủy Tâm Nhu lại càng sâu, cô đương nhiên hiểu được ý Đường Diệc Sâm, còn đôi mắt mong đợi kia của anh, cô bị lây nhiễm rồi, còn dao động nữa.

Thủy Tâm Nhu mỉm cười gật đầu.

—————-

“Chị… Em chết thảm quá, cả người toàn là máu… chị có thấy không? Chị không được bỏ qua cho Thủy Tâm Nhu kia, đều tại cô ta, em mới chết thảm như vậy.

Em lạnh quá, nơi này tối quá, em rất cô đơn… Chị, chị phải giúp em, em rất muốn có người bên cạnh em, em chết không nhắm mắt, em chết oan quá!

Chị… hahaha, em không về được rồi, chị nhất định phải báo thù cho em, bằng không… em chết cũng không vui vẻ gì, em sẽ quấn lấy chị, quấn lấy chị, lúc nào cũng quấn lấy chị… hahaha…”

“Nguyễn Tinh… Nguyễn Tinh…. em đừng đi, chị sẽ báo thù cho em… Chị biết em rất cô đơn, chị nhất định sẽ kéo kẻ giết em đến cùng em… Nguyễn Tinh… Nguyễn Tinh… em đừng đi…” Nguyễn Hàm đổ đầy mồ hôi trên trán, không ngừng lắc đầu, đầu mày nhíu lại, không tự chủ nỉ non.

“Nguyễn Tinh, Nguyễn Tinh… em đừng đi… em đừng đi… có chị ở đây…” Trong đám sương mù trắng, bóng dáng Nguyễn Tinh be bét máu thịt rất kinh dị. Nguyễn Tinh một thân toàn máu mỉm cười với cô.

“Chị, em vì tốt cho chị thôi, chị còn sống, chị sẽ không để em oan ức, chị nhất định sẽ rửa oan cho em đúng không? Hahaha em chờ chị xử lý đứa tiện nhân Thủy Tâm Nhu kia.”

Trong tiếng cười âm trầm liên tục, dưới bóng dáng đầy máu, Nguyễn Hàm càng kêu càng lớn, đột nhiên cô tỉnh dậy, cũng mở mắt ngồi dậy.

Không chỉ trán ướt đẫm, mà tóc với áo ngủ cũng ướt rồi.

Sau khi Nguyễn Tinh chết, cô luôn nằm ác mộng, tâm tình của cô rất lâu mới hồi phục.

Mỗi lần cô đều mơ tới cảnh bàn tay đầy máu me sờ vào mặt mình, toàn thân và hai tay cô đều dính máu, cô thấy mình cũng thành người máu, cô hét lên… sau đó thì sợ hãi tỉnh dậy.

Nguyễn Hàm thở hổn hển, tinh thần hốt hoảng cầm điện thoại lên nhìn, không biết cô uống bao nhiêu viên thuốc ngủ rồi, sau khi uống xong là trời sáng, cô chỉ vỏn vẹn ngủ một tiếng đồng hồ, hơn nữa còn thấy ác mộng.

Sắc mặt cô cực kỳ không tốt, càng ngày càng tái nhợt, đầu cũng càng lúc càng đau, toàn thân nhấc lên không nổi.

“Đường Diệc Sâm, Thủy Tâm Nhu, đêm nay tôi sẽ cho hai người sống không bằng chết, cả đời phải bị tôi tra tấn!” Giọng nói u oán rít qua kẽ răng, cảm xúc của Nguyễn Hàm tương đối kích động, vẻ mặt và ánh mắt cực kỳ dữ tợn.

Đôi mắt độc ác chứa đầy thù hận không tan khiến người khác rùng mình!

Cầm lấy gói thuốc và bật lửa ở đầu giường, Nguyễn Hàm châm một điếu thuốc.

Mùi thuốc giúp cô giải tỏa được đôi chút, nhưng cô vẫn cảm thấy khó chịu.

Hút thuốc xong, cô cũng không ném mẩu thuốc vào trong gạt tàn, mà ghim đầu thuốc bỏng vào đùi mình.

Kèm theo mùi khói khét dâng lên, cô cười, cười đến ngông cuồng âm u!

Vốn là chiếc đùi trắng noãn, ngoại trừ vết sẹo mới, còn những ngấn sẹo cũ, hơi hồng, hiển nhiên thời gian bị bỏng cũng không lâu.

“Hahaha…” Nguyễn Hàm ngồi trên giường trong chốc lát mới đứng dậy vào phòng tắm.

Xả một bồn nước lạnh, cô ngồi vào trong bồn tắm, sắc mặt thừ ra ngây ngốc.

Cũng không biết qua bao lâu, nước lạnh dần trở nên ấm, cô mới chậm rãi đứng dậy.

Ăn chút đồ, cô lại chạy vào phòng tắm ói ra, sau đó uống một chút nước.

Mở tủ quần áo ra chọn một chiếc váy dài màu đỏ rượu thiết kế trễ ngực, cô thay đồ, bắt đầu trang điểm tỉ mỉ cho gương mặt tái nhợt trước gương…

Màn đêm phủ xuống, cô theo kế hoạch đến khách sạn tổ chức tiệc tất niên của quản lý cấp cao Liên Khải.

Ở đó, đã có người tiếp ứng cho cô rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.