Bà đã lường trước được Nguyễn Hàm nhất định sẽ đến tìm mình, Ôn Nghi nghe điện thoại, mừng thầm trong lòng, hai mắt sáng long lanh.
“Được, cảm ơn lời mời của cô Nguyễn, chúng ta cứ gặp nhau ở club lần trước đi.”
“Được, tôi sẽ đến đó.”
Ôn Nghi cúp điện thoại xong, cười nham hiểm.
Cùng là phụ nữ, bà hiểu rất rõ tâm tư Nguyễn Hàm, đồng thời, bà cũng nhìn ra được sự bốc đồng của Nguyễn Hàm nhất định có thể giúp được bà.
Ôn Nghi đi vào club kia, sau khi kiểm tra thông tin cá nhân, bà bước nhanh vào sảnh liền thấy Nguyễn Hàm ngồi ở đó.
Bà chậm rãi đi tới chỗ Nguyễn Hàm, “Cô Nguyễn thật đúng giờ ghê, xin lỗi, tôi tới trễ.”
Ôn Nghi kéo ghế ra ngồi đối diện với Nguyễn Hàm, cũng gọi một ly latte.
Nguyễn Hàm nhìn ra được nụ cười giả tạo của bà nhưng cô cũng biết đây không phải thời điểm giả vờ thanh cao, đối phó Đường Diệc Sâm và Thủy Tâm Nhu quan trọng hơn.
Cái chết của Nguyễn Tinh do bọn họ gây ra, cô nhất định phải bắt họ trả giá.
“Ngại quá, bà đâu có trễ, là tôi tới sớm.” Đôi mắt giảo hoạt liếc nhìn Ôn Nghi, Nguyễn Hàm lại khuấy cà phê trong ly.
Ly cà phê này của cô không thêm đường cũng không thêm sữa, đen đặc. Cô muốn để cảm giác đắng chát này nhắc nhở cô tuyệt đối không thể mềm lòng.
Nỗi khổ hiện tại của cô cũng giống như cảm giác mà ly cà phê này mang lại, thậm chí còn là nỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502849/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.