Chương trước
Chương sau
Bọn họ không phân biệt được ai là ai, bất kể là nhìn sang hướng nào, vô số bóng người nhập nhoạng trước mắt, lắc đầu thế nào cũng không mất đi.

Trên sàn nhà ngổn ngang lộn xộn mấy chai rượu, có rượu vang, whisky, nước uống cũng có… nhưng toàn bộ đều là chai không.


Chu Mạt và Phí Lạc ngồi sát nhau trên sàn nhà, lưng tựa vào ghế sofa, thậm chí thân hình hai người còn dính vào nhau, chống đỡ trọng lượng cơ thể cho nhau.

“Thất tình rồi phải làm sao bây giờ, em muốn có một đáp án, bất an trong lòng nhiều đến không thể đếm, đừng cười em quá bi quan…”

Chu Mạt dựa người lên người Phí Lạc, cô nhắm mắt hát, hai tay ôm lấy cổ anh cười ngây ngô.

“Đồ điên, cô hát dở quá tôi muốn ói luôn nè. Không được, đừng có ôm cổ tôi, tôi không thoải mái.”

Phí Lạc càng nói như vậy, Chu Mạt lại càng ghé sát bên tai anh hát.

Tên khốn, anh là ai chứ, chị đây hát đụng chạm gì đến anh, không muốn nghe thì bịt tai lại.

Ca hát là tự do của cô, tên khốn Ỷ Kình Thiên kia chưa từng khích lệ cô hát nghe thật hay, còn nói nếu cá vàng nghe cô hát là chết trắng mắt ra rồi.

“Thôi, đừng tạo tạp âm nữa, tôi muốn đi vệ sinh, xuỵt xuỵt…” Phí Lạc dùng sức đẩy tay Chu Mạt ra muốn đứng lên.

Chu Mạt không vui nhìn anh chằm chằm, cô dùng sức kéo một cái, túm ngược anh lại.


“Chị đây cũng muốn đi vệ sinh, chị đi trước.” Cô vịn ghế sofa miễn cưỡng đứng lên, lảo đảo tiến vào phòng tắm.

Sau đó, Phí Lạc cũng đứng lên gõ cửa.

“Cô chết ở trong rồi hả, tôi muốn đi vệ sinh, tôi muốn tắm.” Anh có thói quen, cho dù uống say thế nào, anh cũng phải tắm xong mới ngủ, nếu không anh rất khó chịu.

Chu Mạt ở bên trong dường như không nghe thấy gì, vẫn cứ làm theo ý mình, mặc kệ người bên ngoài.

Cô rất không khách sáo, cho rằng căn phòng này là phòng của mình, cô tắm xong, mặc chiếc áo sơ mi trên kệ rồi mới ra ngoài.

Gần như không thấy Phí Lạc đâu, cô tùy tiện tìm đường tới chỗ giường, cực kỳ không khách khí nằm xuống ngủ.

Phí Lạc ngồi trên đất thấy cửa phòng tắm mở, anh không rõ tình hình cũng đi vào, làm chuyện anh muốn làm.

Trong phòng có phải có thêm một người, anh cũng không nhớ rõ, càng không suy nghĩ nhiều.

Phí Lạc thích khỏa thân ngủ, nên anh chỉ quấn khăn qua thắt lưng liền đi ra.


Anh đi về giường nằm, không cẩn thận đụng trúng một người.

Chu Mạt đang mơ hồ thì nắm lấy tay anh dùng sức kéo, Phí Lạc bổ nhào lên người cô.

“Ha ha ha…Kình Thiên…”

Phí Lạc chưa đứng dậy, anh tiếp tục nằm sấp trên người Chu Mạt, ánh mắt mê ly chớp vài cái. Anh nhìn thấy Thủy Tâm Nhu đang cười ngọt ngào với anh, là cô ôm cổ anh.

“Nhu Nhu, em thích anh, đúng không?” Nếu không, sao cô lại ôm anh, lại ôm chặt như vậy.

A… cô thơm qua, anh rất muốn hôn cô.

Anh muốn hôn cô từ lâu rồi. Nếu không phải Đường Diệc Sâm đột ngột nhảy vào, Nhu Nhu hẳn là của anh, bọn họ sẽ rất hạnh phúc.

“Kình Thiên, em thích anh, rất lâu rồi… ha ha…” Kỳ thật, cô tuyệt đối không chống cự chuyện ấy trước hôn nhân, dù sao cô cũng muốn giao mình hết cho anh.

Thật tốt, Nhu Nhu của anh nói cô thích anh, Phí Lạc không hề do dự, anh cũng không muốn thả Thủy Tâm Nhu ra, làn môi gợi cảm của anh đột ngột rơi xuống.

Gấp gáp lại nóng bỏng, anh cuồng nhiệt chiếm lấy ngọt ngào của cô…

Ỷ Kình Thiên muốn, cô sẽ cho. Chu Mạt không né tránh, cô nhiệt tình đáp lại.

Khăn tắm nơi thắt lưng không còn, áo sơ mi của cô cũng bị ném xuống đất.

Công thành chiếm đất, cướp lấy ngọt ngào cuối cùng, anh cũng không buông tha Thủy Tâm Nhu, anh nghĩ thế nào thì muốn thế đấy, hơn nữa cực kỳ hung mãnh, toàn bộ tinh lực đọng lại 29 năm nay đổ xuống hóa thành mồ hôi.

Tuy biết là sẽ có cảm giác đau khó chịu, Chu Mạt vẫn cam tâm tình nguyện. Dần dần luồng cảm giác khó chịu kia tan ra thay bằng cảm giác kỳ diệu

Cô mềm nhũn như một đầm nước xuân, mặc cho người mình thầm thương hút sạch…

“Kình Thiên…”

“Nhu Nhu…”

————-

Hậu quả của việc thỏa sức quá độ là ngủ thật say!

Không biết qua bao lâu, thân thể trên giường kia đột nhiên chuyển động, Chu Mạt xoay người chui rúc vào lồng ngực ấm áp kia, gương mặt cô áp vào lồng ngực, thoải mái cọ cọ.

Thần sắc lười biếng hoang mang của cô cho thấy cô vẫn chưa rõ tình hình, càng quên mất bản thân đang ở đâu.


Cô chỉ biết vừa rồi lúc xoay người, cô cảm thấy người mình giống như bị rã ra xếp lại, nhức mỏi chua xót.

Đôi mắt chớp chớp, Chu Mạt nhớ ra, tối qua cô và Ỷ Kình Thiên làm chuyện kia rồi.

Nghĩ tới bản thân và anh đều thẳng thắn đối đãi với nhau, anh còn ôm cô vào lòng, một dòng nước ấm ngọt ngào trào dâng trong lòng.

Gương mặt cô cũng nhẹ nhàng ửng đỏ, cô cảm nhận được cảm giác hạnh phúc.

Lúc Chu Mạt xoay người Phí Lạc đã tỉnh, toàn thân anh khoan khoái, ngay cả khóe miệng cũng tự động nhoẻn lên.

Anh nghĩ rằng người mình ôm là Thủy Tâm Nhu, người tối qua kích tình tiêu hồn cũng là cô.

Trải qua việc tối qua, anh đã quyết định, một khi Thủy Tâm Nhu và Đường Diệc Sâm ly hôn, anh sẽ cưới cô ngay lập tức, anh không ngại chờ thêm một chút sẽ ngả bài với Đường Diệc Sâm.

“Nhu Nhu, em tỉnh chưa?” Người trong lòng cứ nhích tới nhích lui, lại tiến vào cọ cọ trong ngực anh, trong nháy mắt anh đã bị nhen lửa rồi, anh vẫn còn muốn.

Bao nhiêu lần ngọt ngào tối qua anh đã đếm không hết, anh chỉ biết muốn xả ra hết tình yêu cuồng nhiệt của mình.

Nhu Nhu? Giọng nói này?

Nhất thời Chu Mạt giống như bị sét đánh ngang tai, cô lập tức tỉnh táo lại, ánh mắt trợn to.

“Anh không phải Ỷ Kình Thiên sao?”

Phát hiện người trong lòng trở nên cứng đờ, Phí Lạc cũng hoài nghi.

Anh đâu phải Ỷ Kình Thiên, giọng nói này cũng không giống Thủy Tâm Nhu, anh cũng như bị sét đánh trúng, lập tức mở mắt.

“Cô là Chu Mạt?” Phí Lạc can đảm nói ra suy đoán của mình, trí nhớ của anh hiện lên cuộc gặp tình cờ đáng chết trong quán bar hôm qua.

Đáng chết, nếu quả thật là cô, anh thật sự muốn xử cô chết.

Có lầm hay không, vậy mà còn không có mặt mũi bò lên giường anh, từ đã, cô tới phòng anh lúc nào? Sao anh lại không biết?

Chết tiệt, lại là rượu gây họa!

“Anh là Phí Lạc?” Giọng nói kèm theo kinh ngạc, Chu Mạt chồm lên nhìn một chút.

Không sai, là tên khốn họ Phí kia, vậy tối qua cô….

“A…Lưu manh!” Theo phản xạ, cô tát Phí Lạc một bạt tai, cũng kéo lấy chăn che kín người.

Không phải Ỷ Kình Thiên sao? Sao có thể là anh?

Cô bây giờ thà giẫm vào bãi phân chó còn hơn!

Người anh ngủ cùng không phải Thủy Tâm Nhu, Phí Lạc cũng giận quá hóa xấu hổ, hung dữ rống Chu Mạt, tất cả đều tại cô, tất cả đều là lỗi của cô.

“Tôi còn chưa nói cô đó, sao cô lại bò lên giường tôi? Gặp qua nhiều phụ nữ mà chưa thấy ai vô liêm sỉ, tùy tiện như cô. Nếu biết là cô, dâng tới cửa tôi cũng không cần.”

“Tôi tùy tiện hồi nào, rõ ràng là anh đê tiện, là anh chiếm tiện nghi của tôi. Không những đê tiện mà miệng cũng tiện, cả người từ trên xuống dưới đều tiện!”

Đây là lần đầu tiên của cô, cô còn chưa khóc, dựa vào cái gì nói cô vô liêm sỉ, cô tùy tiện chỗ nào?

Người chịu thiệt lớn là cô đó có biết không?

Mẹ nó, lộn xộn hết cả lên, Chu Mạt tranh cãi với Phí Lạc, từng hình ảnh ân ái đêm qua lại hiện lên trong đầu.

Đáng chết, sao cô lại hồ đồ như vậy?

Chu Mạt nhíu mày, tay không ngừng vỗ vào đầu mình.

“Là tự cô bò lên giường tôi, cô đừng mong tôi chịu trách nhiệm, càng đừng nghĩ tôi sẽ cưới cô, không thể nào.” Anh đê tiện chỗ nào, củ cải trắng tốt như anh bị cô ủi rồi, lần đầu tiên của anh bị cô lấy mất, anh không bóp chết cô đã khí phách lắm rồi.

“Chết tiệt, anh tự cho mình đúng đi, ai thèm gả cho anh, tự luyến, tên khốn đáng chết!” Đôi mắt giận tóe lửa, Chu Mạt lấy gối đập mạnh tới tấp vào Phí Lạc.

“Anh không cần quan tâm, tôi coi như vào nhà thổ, tuyệt đối sẽ không quấn lấy anh, anh cứ yên tâm. Ra khỏi cửa này, anh coi như chưa từng gặp tôi, tôi cũng không biết anh, ai đi đường người nấy, quên hết chuyện tối qua đi. Mẹ nó, tối qua tôi cho chó ăn hay sao chứ?”

Chu Mạt tức giận dùng gối đánh lên người Phí Lạc, sau đó quấn chăn che người, nhịn xuống đau nhức xông vào phòng tắm.

Trong lúc nóng nảy cực độ, trên người lại không mảnh vải che thân, Phí Lạc thấy đầu bộ vị sót lại tơ máu khô, vệt đỏ trên chiếc giường kia anh lại càng nhìn rõ.

Đáng chết, anh sắp phiền chết rồi, trong lòng hỗn loạn.

Nhưng lời anh vừa nói quyết không thu lại, anh sẽ không cưới Chu Mạt. Chuyện tối qua là ngoài ý muốn mà thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.