Aizz. Xem như cô thất tình đi!
Tuy Ỷ Kình Thiên giấu tình cảm của mình vô cùng tốt nhưng cô vẫn cảm nhận được.
Chu Mạt ngây ngốc cười, cầm ly rượu không chút suy tư đổ vào trong miệng, mặc cho chất lỏng cay nồng theo cổ họng thiêu đốt tới dạ dày.
Vì cô uống quá nhanh, rượu cũng mạnh, cô bị sặc.
“Khụ khụ khụ…” Chu Mạt vỗ vỗ ngực, vẫy tay gọi bartender rót cho cô một ly nước.
“Không biết uống thì đừng bắt chước người ta uống, lại còn gọi một chai rượu tây loại mạnh, sợ người khác không biết mình có tiền sao? Quê mùa!”
Giọng nói xem thường rét lạnh như băng bất ngờ truyền tới từ cách đó không xa, tuy giọng nói kia không lớn, dù tiếng nhạc tại chỗ đang sục sôi, đáng chết, Chu Mạt lại nghe rõ ràng không sót một chữ.
Cô nhìn xung quanh một chút, ánh mắt cuối cùng dừng lại chỗ người đàn ông ngồi cách hai ghế.
Theo bản năng, ánh mắt của cô nhìn anh cũng tỏ vẻ khinh bỉ.
Xì… Hóa ra anh cũng là kẻ quê mùa ư?
Không phải anh cũng gọi rượu mạnh giống cô sao, hơn nữa, chai kia đã hết một nửa, ly cũng rót đầy.
Giữa hai ngón tay kẹp một điếu thuốc lá, anh híp mắt liếc nhìn cô.
Ô… Gương mặt tuấn tú kia cực kỳ đen, cực kỳ thối, giống như người ta nợ anh ba triệu vậy!
Chu Mạt nhìn thêm một chút, cảm thấy gương mặt này khá quen, hình như cô đã gặp qua ở đâu, nhất thời không nghĩ ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502845/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.