Hắn ta hung ác nhìn ông chằm chằm, ra hiệu cho ông nhanh lên, tuyệt đối đừng giở trò.
Chú An nhắm mắt, mấy giây sau lại mở ra. Ông không do dự nữa, mở hộp thư trên điện thoại, gửi tư liệu của Truyền Thừa sang USB, sau đó đưa cho Uy ca.
“Ông già, đừng giở trò a, nếu để tôi phát hiện ông dám gạt tôi, cả nhà ông đều phải chết.” Uy ca hung tợn cảnh cáo, còn hung ác đạp chú An mấy cái.
Sau đó, hắn nháy mắt ra hiệu cho đám đàn em rút lui.
“Nhớ kỹ, không được nói ra ngoài, nếu không.. tự ông nhìn mà làm!”
Uy ca cố ý chỉ chỉ chú An, sau đó mới dẫn đám đàn em rời đi.
“Hu hu hu… Cậu chủ, tôi có lỗi với cậu, đều là lão An tôi vô dụng…” Chú An vẫn như cũ ngồi trên sàn nhà, ông đau lòng tự đánh vào ngực mình.
Ông không phải cố ý muốn bán rẻ Vạn Huy, ông là bất đắc dĩ, ngay cả ông cũng không có cách nào tự tha thứ cho mình.
“Bạn già à, đây không phải lỗi của ông, đều trách đám lưu manh kia.” Vợ chú An cũng không biết phải an ủi ông thế nào, đều trách mẹ con bà, ông là vì tốt cho mẹ con bà mà thôi.
May mà con gái bọn họ không có việc gì.
Bình ổn lại cảm xúc, chú An lập tức bảo vợ con thu dọn đồ đạc, ông để cho hai mẹ con bà trốn trước.
————-
Bối Kỳ lấy được USB từ Uy ca, cô nhìn tài liệu bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502821/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.