Bối Kỳ tới cục cảnh sát lấy khẩu cung, cô kiên quyết không thừa nhận, vụ án vẫn còn trong quá trình điều tra.
Mặc dù cô được thả về nhà nhưng tùy lúc phải hỗ trợ điều tra, cảnh sát đã hạn chế cô xuất cảnh, luật sư đại diện của cô cũng theo vào vụ án này rồi.
Bình an vô sự qua hết Tết nguyên đán, trong lòng cô vẫn lo lắng bất an, cô lo lắng bị cảnh sát tra ra manh mối mới.
Đặc biệt là Lê Dĩ Hoan, bà giống như nảy sinh thành kiến với cô, không còn yêu thương cô như trước đây nữa. Bối Kỳ càng nghĩ trong lòng càng thấy hoảng.
Bà dăm ba bữa lại chạy tới tiệm Hoa Thiên Tầm, còn không ngừng đưa đồ cho cô, mặc dù người ta không muốn, trong lòng Bối Kỳ cũng nảy sinh lo lắng.
Cô sợ vợ chồng nhà họ Bối một ngày kia cũng giống Lê Dĩ Hoan vậy, bọn họ không yêu thương cô nữa, bọn họ không chỉ có một mình cô là con gái, cô sợ bị cô lập.
Cô càng nghĩ trong lòng càng không bình tĩnh, đầu óc cô lại nảy sinh ra chủ ý xấu.
Hôm nay, Bối Kỳ vừa thấy Lê Dĩ Hoan từ bên ngoài trở về, cô trưng khuôn mặt tươi cười đáng yêu với bà.
“Ngoại, ngoại về rồi, có chuyện gì a, tâm tình của ngoại không được tốt lắm.”
“À… không có gì, chỉ là uống trà tâm sự với mấy người bạn già thôi. Ngoại sắp đi rồi, dành thời gian tụ họp với họ một chút, cũng không biết lần sau quay lại là khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502822/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.