“Đại tổng giám đốc Thủy, tôi đều nghe anh, sẽ lập tức đưa năm tên ranh con này tới đồn cảnh sát. Tôi sẽ cố gắng toàn lực cho người đi thăm dò tra ra hết mọi chuyện anh muốn, nhất định không để cho chị dâu chịu oan ức.”
Nghe vậy, Bối Kỳ không tự chủ run lên, nếu không phải bị nước mắt làm mờ, có thể thấy rõ sợ hãi nơi đáy mắt cô.
Tay của cô vẫn không nhịn được phát run, cũng không phải bởi vì cảm xúc kích động.
Cô hiện tại còn có thể phủ nhận, nhưng đến cục cảnh sát, cô không biết được nhóm người kia có thể bán rẻ cô hay không, bằng không… cô xem như xong rồi!
Hoa Thiên Tầm vẫn còn đang ngây người, suy nghĩ của cô giống như bị rút sạch.
Cô không phải đồ ngốc, cô nhìn ra được người nhà họ Bối có thành kiến với cô.
Cho dù DNA chứng minh cô là con gái nhà họ Bối, cô cũng không thấy vui. Cô cảm nhận được u oán Lã Giai Vi dành cho cô.
Cô cũng không biết cô và Bối Kỳ lại có mối quan hệ như vậy, cô cũng chưa từng nghĩ tới thân thế của cô, cô đã coi nhà họ Hoa là nhà mình rồi.
Sau này, nhà họ Hoa vẫn là nhà của cô, cô cũng không phải không nghĩ tới, ngoại trừ chút quan hệ huyết thống không đáng kể này, cô và bọn họ vẫn không nên gặp nhau thì hơn.
Người vui mừng nhất ở đây hẳn là Lê Dĩ Hoan, ánh mắt tường hòa của bà chăm chú nhìn Hoa Thiên Tầm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502818/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.