Giọng người phụ nữ cực kỳ khàn, bà chẳng những nói rất vất vả, Lã Giai Vi nghe cũng mệt theo.
Thậm chí cảm xúc của bà cũng kích động rồi, “Nói bậy nói bạ, Bối Kỳ rõ ràng là đứa bé gái vẫn luôn ở cạnh tôi từ lúc tôi ở trong phòng sinh cho tới khi ra bên ngoài. Thủy Mộ Hàn, cậu là do con khốn Hoa Thiên Tầm này tìm đến nhờ đi, cô ta không thể nào là con gái tôi. Chỉ bằng cây bút ghi âm này có thể nói rõ điều gì chứ?
Coi như tôi đần, tôi cũng nghe ra được giọng nói này không phải Phương Hoa, cậu không nên tùy tiện tìm người nói những lời này để qua mặt chúng tôi, ly gián hạnh phúc của chúng tôi. Thủy Mộ Hàn, cậu không lấy Bối Kỳ cũng thôi đi, sao cậu có thể giúp đỡ người khác tới ác ý hãm hại con bé. Nói gì tôi cũng sẽ không tha thứ cho cậu, tôi không muốn nghe mấy người nói năng bậy bạ, mời cút ra khỏi nhà tôi.”
Lã Giai Vi rất không khách khí hạ lệnh đuổi khách, mặt bà cũng đỏ lên, hoàn toàn là lửa giận khó có thể tin.
“Giọng nói này quả thực là Phương Hoa, bởi vì bà ấy năm đó hít quá nhiều khói nên mới như vậy. Bà ấy không chỉ bị hủy dung, dây thanh quản cũng bị thương, ngay cả khí quản cũng phát sinh di chứng. Nếu chỉ dựa vào dung mạo đặc thù thì không thể đối chất được. Nhưng DNA sẽ không nói dối, tùy mọi người nghiệm chứng.”
Thủy Mộ Hàn cầm kết quả DNA lên, “Dì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502817/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.