Đơn giản trang trí lại mặt tiền cửa tiệm một chút, tiệm hoa của Hoa Thiên Tầm lại mở cửa trở lại.
Tiểu Muội cũng tiếp tục ở lại làm, chỉ là Hoa Thiên Tầm không cung cấp dịch vụ giao hoa nữa, thu nhỏ phạm vi kinh doanh.
Cô có gửi lại tiền đặt cọc thuê cửa tiệm cho Thủy Tâm Nhu nhưng cô không nhận.
Tóm lại, cô không thể trả hết ân tình cô đã nợ, cô cảm kích cô ấy.
Hơn nữa, đoạn đường của tiệm mới tốt hơn trước kia, kinh doanh của tiệm cũng tốt hơn nhiều, cô lại còn thuê thêm một nhân viên hỗ trợ cửa tiệm.
Thủy Mộ Hàn nhanh chóng rời khỏi Vạn Huy, anh theo tin nhắn và hình ảnh Lục Hướng Nam gửi tìm tới cửa tiệm hoa của Hoa Thiên Tầm.
Cũng không biết vì sao anh lại kích động, trong lòng còn rất hưng phấn.
Xe vừa mới ngừng, anh liền nhảy xuống, bước nhanh vào trong tiệm hoa.
“Thưa anh, anh muốn mua gì?” Tiểu Muội liếc mắt liền nhận ra Thủy Mộ Hàn, cô nói chuyện đặc biệt lạnh lùng.
Thủy Mộ Hàn không để ý tới cô, đi thẳng tới quầy thu ngân, đôi mắt thâm thúy nhìn chằm chằm Hoa Thiên Tầm đang tính sổ sách.
“Sao em lại tắt máy? Không nói một tiếng liền biến mất, em không biết Duệ Duệ nhớ em muốn tìm em sao? Mấy ngày nay không tìm thấy em, thằng bé cứ khóc suốt.”
Giọng nói Thủy Mộ Hàn trầm thấp lại rất u oán, ánh mắt cũng lướt qua chút phức tạp.
Hàng mi thật dài khẽ run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502787/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.