“Ba, ba đừng nói vậy, có ba và mẹ thương con, con đã rất vui vẻ rồi. Nếu không gả được, vậy thì không lấy chồng, con muốn cả đời ở cùng hai người.”
Bối Kỳ theo bản năng xoay đầu, cô ngoái đầu lại nhìn Bối Trạc.
“Đứa ngốc này, ba và mẹ đã già rồi, con còn con đường rất dài để đi. Có người giúp ba mẹ chăm sóc con, ba mẹ sau trăm tuổi cũng sẽ yên tâm.”
“Ba…”
“Đừng nghĩ ngợi lung tung, đều đã qua rồi, ba tin tưởng bảo bối của ba nhất định sẽ hạnh phúc. Nghỉ ngơi cho tốt, nhìn sắc mặt con tiều tụy như vậy ba liền đau lòng. Hôm nay ba đã đặt vé máy bay cho con và mẹ, bà ngoại, mọi người ra ngoài giải sầu đi. Ba đã nói với mẹ con, mẹ đồng ý cùng con đi du lịch, không cần lúc nào cũng ở lỳ trong nhà, sẽ sinh bệnh, đây cũng là chuyện ba lo lắng nhất.”
“…”
“Nếu con xảy ra chuyện gì không hay, ba và mẹ cả đời cũng sẽ không vui vẻ, con vĩnh viễn là quả vui vẻ của nhà mình.”
Biểu tình của Bối Trạc nghiêm túc, Bối Kỳ thấy mũi chua xót, hốc mắt không tự giác hồng hồng.
Nếu như cô thật sự là con gái bọn họ thì tốt biết bao nhiêu, nếu cô không biết chân tướng thì tốt biết bao nhiêu, cô sẽ không biến thành ma quỷ, cô vẫn là một cô gái hạnh phúc vui vẻ, không có tâm cơ.
Thế nhưng cô đã không quay đầu lại được rồi!
“Ngoan, đừng khóc, mỗi giọt nước mắt con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502785/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.