Nếu không phải cô, anh sẽ không giống cái xác không hồn sống qua ba năm, anh sẽ không giống như một kẻ rơi vào địa ngục ham sống sợ chết.
Khóe môi Vũ Văn Thác mang theo ý cười nhạt dịu dàng, đôi mắt tối đen lại lạnh đến phảng phất muốn bắn thủng Đường Khả Tâm.
Lấy một bộ áo cưới từ tủ xuống, anh đưa cho Trịnh Sơ Tuyết, “Bảo bối, bộ này không tệ, đi thử đi.”
Đôi mắt gian xảo lén liếc Đường Khả Tâm một cái, Trịnh Sơ Tuyết đi tới chỗ cô đứng: “Cô này, phiền cô nhường một chút, cô không thay quần áo, người ta muốn thay, đừng đứng ở chỗ này chặn đường.”
Giọng nói mềm nhỏ lại vô cùng chanh chua, lộ ra sự khinh người cay nghiệt, Trịnh Sơ Tuyết ngẩng cằm, khuôn mặt xinh đẹp nhiễm tự tin kiêu ngạo.
Đường Khả Tâm không chút dao động cảm xúc tiếp tục đứng như khúc gỗ, đôi mắt cô không chớp nhìn chằm chằm Vũ Văn Thác.
Nhìn không khí căng thẳng này, Yến Thục Phân muốn đi tới kéo Khả Tâm ra, Ỷ Trí Huân liền ngăn cản.
“Chuyện của con nhỏ cứ để nó tự mình xử lý, tin tưởng Khả Tâm, con bé đã trưởng thành, con bé sẽ không lại bị kích động.”
“Em vẫn lo lắng.”
“Không sao, có anh ở đây, bọn họ không dám làm bậy đâu.”
Thủy Tâm Nhu liếc qua lại giữa ba người, đôi mắt đẹp hiện lên mấy phần hứng thú.
Nếu đối phương dám khi dễ người, cô đương nhiên sẽ không ngồi yên không để ý. Nói thật, bọn họ có hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502784/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.