Đoạn Vô Ngân nháy mắt hiểu rõ ý Đường Diệc Sâm.
“Anh đi đi, em đi trước, sẽ giúp anh theo dõi chặt chẽ tình hình thị trường chứng khoán.”
“Vô Ngân… Cám ơn!” Khuôn mặt tuấn tú của Đường Diệc Sâm tràn ngập biểu tình nghiêm túc.
Đoạn Vô ngân vô vị nhún vai: “Là anh em không cần khách khí.”
Đường Diệc Sâm lắc đầu, sờ mũi, anh gọi Vô Ngân lại, “Đúng rồi, cậu và Nguyễn Hàm gia nhập cái hội kia thế nào rồi? Có gặp được mỹ nữ soái ca hợp mắt không?”
“Em thì bình thường, gặp qua vài mỹ nữ, người ta giống như chướng mắt em. Nguyễn Hàm thì khác, cô ấy hình như rất được hoan nghênh, ăn cơm với không ít soái ca, còn đi xem phim, nghe nói có một người nói chuyện rất hợp ý, hẳn là sẽ có phát triển.”
“Ồ… vậy là tốt rồi, tôi hy vọng hai người nhanh có tin vui. Tôi đã chờ không kịp muốn uống ly rượu mừng của hai người rồi.”
Đoạn Vô Ngân giang tay, anh không để ý chuyện xem mắt như thế, huống hồ, anh lại không lo không có phụ nữ.
—————-
Đường Diệc Sâm đi vào phòng riêng Vũ Văn Huyễn đặt, rõ ràng nhìn thấy Đường Khả Tâm cũng ở đó. Anh đứng ở cửa ngớ ra một phen.
Điều này càng thêm xác minh suy đoán trong lòng anh!
“Diệc Sâm, ngồi đi, mọi người đều là người nhà, không cần khách khí!”
“Là ông Vũ Văn quá khách khí rồi, tôi có chút vừa mừng vừa lo.”
“Chỉ là một bữa cơm bình thường mà thôi, thuận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502773/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.