Mẹ bị cha kéo đi, ánh mắt cha thật hung dữ, nhất thời Thủy Thịnh Duệ không nắm được tay Hoa Thiên Tầm, cậu sợ hãi khóc lớn.
“Thủy Mộ Hàn cũng thật là, anh thật mẹ nó đáng đánh đòn, cũng không biết giữ ý trước mặt con. Nào… Duệ Duệ đừng khóc, cô út ôm, mẹ không có việc gì, mẹ và ba đi nói chuyện rồi sẽ trở lại.”
Oán trách một câu, Thủy Tâm Nhu ôm Thủy Thịnh Duệ vào trong ngực dỗ dành.
Đám phóng viên truyền thông đã sớm tận tụy đuổi theo, khách khứa và họ hàng dự lễ cũng lần lượt tản đi.
Một buổi lễ long trọng kết thúc bằng một hồi náo nhiệt.
Qua Nhã hết sức mệt mỏi, nhíu mày, phức tạp thở dài một hơi.
Thủy Mộ Hàn không nói đã bán đứng anh, chuyện cho tới bây giờ, bà làm mẹ cũng không biết nói gì hơn.
Bốn năm qua đi bọn họ vẫn dây dưa không rõ, hiện tại lại có thêm một đứa bé, bà cũng không biết nên thu xếp thế nào, người nhà họ Bối tức giận bỏ đi rồi.
“Mẹ, anh cả sẽ có cách xử lý, mẹ đừng lo lắng. Về buổi tiệc, có cần gọi điện hủy không?”
“Diệc Sâm, con gọi điện cho khách sạn bên kia hủy bỏ đi, hôn này hẳn là kết không được rồi. Ài, mẹ cũng không trông chờ gì nữa, thể diện nhà họ Thủy mất hết rồi.”
“Được! Con đưa mẹ và Tâm Nhu về trước, con thấy anh ấy tạm thời không về được, hơn nữa, chờ lát nữa vẫn còn phải ứng phó với truy vấn của đám phóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502771/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.