Giọng nói mềm nhỏ một giây trước vẫn mang theo chút ngọt ngào nhất thời thanh âm kéo thật dài, rõ ràng phát ra từ kẽ răng. Thủy Tâm Nhu chớp chớp đôi mắt sáng, cô ngạo nghễ ngẩng cao cằm, nheo mắt đẹp hứng thú liếc Đường Diệc Sâm và Nguyễn Hàm. Khuôn mặt xinh đẹp tự tin sáng ngời, cô mang giày cao gót mười tấc đi tới chỗ bọn họ.
Lúc đột nhiên nghe thấy tiếng cửa mở, giọng nói ngọt ngào thuộc về Thủy Tâm Nhu, Đường Diệc Sâm đã nhanh chóng từ trên ghế đứng dậy, cố ý kéo xa khoảng cách giữa mình và Nguyễn Hàm, cũng bước nhanh đi qua ôm eo Thủy Tâm Nhu.
“Ồ… Nguyễn phó tổng cũng ở đây à? Hai người… đang bàn chuyện công việc sao? Đường Diệc Sâm, anh không cần phải kích động như vậy đâu, biết em đến liền nhanh chóng ra chào đón.”
Giọng nói mềm nhỏ vẫn như cũ phát ra từ kẽ răng, Thủy Tâm Nhu tức giận trừng mắt nhìn Đường Diệc Sâm, giống như đang hỏi: ‘Anh không làm việc trái với lương tâm, anh sợ gì chứ?’
Chột dạ đi, khốn kiếp!
Đường Diệc Sâm chỉ nhíu mày, bàn tay to của anh ôm chặt Thủy Tâm Nhu hơn.
Đi vào đúng lúc này, tình cảnh như thế, anh thật có cảm giác nhảy xuống Hoàng Hà cũng rửa không sạch.
Nguyễn Hàm ở đây, cho dù anh nói gì cũng chỉ có thể càng tô càng đen, anh trực tiếp ngậm miệng không hé răng. Bởi vì anh biết bà xã đại nhân nhà anh cũng tuyệt đối không phải dễ bắt nạt, anh vô cùng chờ mong cô đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502765/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.