Tai nghe kề sát lỗ tai, giọng nói làm nũng thấm vào thể xác và tinh thần, Đường Diệc Sâm có cảm giác lâng lâng, trong lòng nháy mắt cũng say.
Từ sau khi xảy ra chiến tranh lạnh đây là lần đầu tiên Thủy Tâm Nhu gọi anh ông xã, nghe cô gọi anh như vậy, không hiểu sao tâm tình anh thật tốt.
Môi mỏng gợi cảm bỗng dưng nhếch lên trên, Đường Diệc Sâm lộ ra nụ cười nhạt, không tự giác, giọng nói của anh thật sự trầm nhẹ, giống như tiếng đàn cello thấp thuần mê người, lay động tâm hồn người. “Ừm, em muốn hẹn anh trước?”
“Ừm…” Khuôn mặt xinh đẹp thẹn thùng, khẽ ngâm một tiếng, ánh mắt Thủy Tâm Nhu lóe sáng, liếm môi, cô cắn ngón tay.
“Bà Đường, thật ngại quá, hẹn trước của em đến muộn một chút rồi, đêm nay anh có cuộc xã giao.”
“Thế à? Vậy thôi, em về nhà lấy chút đồ, sẵn thăm Duệ Duệ.” Ánh mắt lóe sáng ảm đạm, ngữ điệu tuột dốc, cô lại bắt đầu cắn ngón tay.
Ý cười bên môi Đường Diệc Sâm càng thêm sâu sắc, “Anh đi một chút rồi về, em chờ lát nữa anh đón em.”
“Được a…” Nháy mắt đôi mắt đẹp lại long lanh như sao, Thủy Tâm Nhu cũng nở nụ cười mềm mại đáng yêu.
————
Tan làm, Thủy Tâm Nhu thật cẩn thận mang theo hộp nhỏ Yến Thục Phân đưa, cô về nhà mẹ đẻ.
Thủy Thịnh Duệ đã có thể đi đường, cậu vừa thấy Thủy Tâm Nhu về lập tức bổ nhào vào trong ngực cô cọ qua cọ lại, lại hôn một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502485/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.