Ba tuần sau
Mộ Dung Sở vẫn chưa tỉnh cô không còn đeo mặt nạ dưỡng khí mà thay đó là cắm ống vào mũi, cơ thể cô cũng chi chích những vết thương tím có đỏ có, Thư Tất Phương ngồi cạnh giường bệnh đôi mắt vô hồn không rời khỏi cô. Jack đi vào thấy anh như vậy cũng có chút đau lòng, Mộ Dung Sở hôn mê bao nhiêu ngày là Thư Tất Phương ngồi ở đây bao nhiêu ngày, cô không thể ăn, anh cũng không ăn, cô không uống được, anh một giọt nước cũng không động đến.
Cô nằm im bất động, sắc mặt nhợt nhạt như có thể nhìn xuyên vào bên trông được, nếu không có máy đo chỉ số và ống thở thì ai cũng sẽ nghĩ cô đã chết rồi.
Thư Tất Phương nắm lấy một bàn tay cô thật chặt.
Tuần thứ tư cứ như thế mà đến mỗi ngày anh vẫn ngồi đó, vẫn là gương mặt vô hồn, vẫn nắm chặt tay cô, ngày ngày Jack mỗi khi đến tiêm thuốc cho cô không lúc nào là không thấy anh. Hôm nay bàn tay Mộ Dung Sở dường như có cảm giác, những ngón tay nhỏ nhúc nhích trong lòng bàn tay anh, Thư Tất Phương có thể cảm nhận được rõ sự chuyển động ấy, anh mở to mắt tiến sát cơ thể lại gần cô hơn nói với Jack: “ Cô ấy,...tay cô ấy vừa mới động “
Jack bị giật mình cũng quay người nhìn anh, rồi tiến lại gần cô kiểm tra gì đó, hắn thở phào: “ Tốt rồi, chắc không bao lâu nữa cô ấy sẽ tỉnh lại thôi “.
Nhưng không ai biết bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-dien-dai/2960918/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.