Cố Diệp Thanh nhìn đồng hồ,còn 1 tiếng nữa là vào học.Cô vào phòng vệ sinh thay bộ quần áo khác,sau đó nhẹ nhàng gọi Nhã Anh dậy. "Nhã Anh,dậy mau lên.Dậy đi,sắp đến giờ đi học rồi."Lời của cô giống gió thoảng qua tai,nàng tiếp tục ngủ không có chút thay đổi. Cô thay đổi chiêu thức nhẹ nhàng thành mạnh bạo một chút.Cô lay lay người nàng,sau đó lớn tiếng. "Hàn Mộc Nhã Anh,mau thức dậy.Trễ học rồi!"Nghe đến 3 chữ trễ học rồi của Cố Diệp Thanh nàng phải ngồi dậy ngay,chạy thẳng vào trong phòng vệ sinh cá nhân,thay quần áo. Cố Diệp Thanh thầm nghĩ cách này đúng là hiệu quả nha. Nhã Anh hấp tấp mang cặp vào,chuẩn bị kéo cô vào lớp.Cô bật cười thành tiếng "Tôi lừa cậu thôi,còn gần 1 giờ đồng hồ nữa.Cậu không cần vội,chúng ta đi ăn sáng trước đã."Cô kéo nàng ra quán ăn gần trường. "Cậu hay lắm,hôm nay còn lừa tôi.Cố Diệp Thanh đứng lại mau lên!"Hai người rượt nhau chạy liên tục đến cửa quán ăn. "Dừng...dừng đi,cậu đuổi nữa.Tôi dùng đôi chân này còn có thể chạy thêm đó,còn cậu nhìn lại mình đi làm sao đuổi kịp tôi."Cô vừa trêu chọc vừa cười. Nhã Anh thấp hơn cô khoảng 10cm,thể lực của Nhã Anh cũng không thể sánh với cô.Cho nên tất nhiên rượt cô chạy nhưng còn mệt hơn cô. "Xem như cậu hay lắm,tôi lùn hơn cậu thì sao chứ? Lùn hơn nên chạy không bằng đó!"Giọng bực bội. "Thôi mà,đi ăn đi.Sáng sớm đừng có cọc mà nấm lùn di động.Hahaha!'' Bảo là đừng cọc mà còn cố chọc người ta,hôm nay tự nhiên Cố học thần nhây đột xuất.Cô kéo nàng đi vào quán ăn. Gọi ra 2 phần cơm,trong lúc ăn cô đột nhiên nhớ lại,lúc nãy cô gọi nàng là nấm lùn di động.Hình như ở trong điện thoại,biệt danh đặc biệt kia chính là nấm lùn di động.Cơ mà nấm lùn này đáng yêu,có lẽ cô yêu mọi thứ của nàng mất rồi.Họ ăn xong nhanh chóng tiến vào lớp,đám bạn đang thảo luận bài tập nhìn cô đi vào liền lôi cô vào làm bài. "Thanh chỉ đi,bài này không biết làm.Nãy giờ nó cứ sai sai sao á."Tiểu Hy đầu óc chưa bao giờ có thể vận dụng vào mấy thứ này,ngược lại để tâm tư hết vào mấy như OTP thì khỏi bàn. "Thôi tí đi,đang hơi mệt chút.Đi hỏi Cảnh Thiên,Uyển Như hay Thư Di đi."Đêm qua có lẽ mệt thật rồi,cô ngồi vào bàn,lưng tựa ra phía sau. "Làm gì mệt vậy? Đêm qua cậu với Nhã Anh cùng ở lại ký túc xá hả?"Tiểu Hy tò mò cực độ hỏi không ngừng. "Ừm,ngoài học ra không còn gì khác đừng có suy nghĩ nhiều.Cho tớ nghỉ ngơi chút đi!"Câu nói vừa hết,Tiểu Hy liền chạy cái vèo ra ngoài.Tụm năm tụm bảy với mấy người kia. "Ê bây,tối qua con Thanh với crush nó ở chung á má"Trong lời nói mang đầy sự hưng phấn "Ủa ghê vậy sao? Sao biết được?"Uyển Như đối với chuyện này cũng có chút hào hứng "Nó mới nói chứ đâu." "Ghê nha bây,theo đuổi crush nó phải vậy."Cảnh Thiên cũng muốn góp lời với mấy người họ. Cố Diệp Thanh để cơ thể tựa vào bàn sau lưng,nhắm mắt lại nghỉ ngơi.Nhưng cô nghe được mấy lời đùa giỡn ngoài kia,cô không thèm quản nữa.Cô cảm giác được có người đang dùng ngón tay chọt lên mũi của mình,lập tức mở mắt ra.Hình ảnh đầu tiên cô nhìn thấy là khuôn mặt của cậu ấy,ánh mắt mang theo sự vui vẻ,cô không thể nổi giận với người này được. "Mệt sao? Đêm qua tôi bảo cậu đi ngủ mà không nghe." "Hơi mệt chút thôi,ổn mà."Cố Diệp Thanh ngồi thẳng dậy nói chuyện với cô. "Ngày mai là chủ nhật,chúng ta ở nhà nghỉ đi.Thứ 2 đã bắt đầu thi rồi,học với cậu tôi phải dùng hết não bộ á,mệt chết được." "Ừm học với cậu tôi cũng mệt á,phải vắt óc suy nghĩ giảng thế nào cho cậu hiểu.Học xong rồi còn phải làm chổ dựa cho cậu ngủ nữa,cũng rất là mệt nha."Cô tiếp tục đùa,kí đầu nàng một cái. "Tự nhiên kí đầu tôi."Nàng chuẩn bị kí đầu cô,cô đứng lên chiều cao hơn nàng một khúc,tay bị cô chặn lại. "Nấm lùn đừng có dở trò nữa.Ôn bài đi!"Cố Diệp Thanh quăng cho nàng một câu sau đó đi ra này tụ tập. "Ehem,học cùng crush làm cảm giác gì nhờ? Cố học thần cũng biết cách tận dụng tri thức lắm nha."Thư Di đung đưa vai cô,không ngừng cười. "Đừng có trêu chọc tôi nữa,cần tôi kể ra lịch sử tình trường của mọi người luôn không?"Cố Diệp Thanh nhìn mấy người họ,nói đến lịch sử tình trường liền thay đổi sắc mặt. "Thôi thôi không dám động Cố học thần nữa,không động nữa."Tiểu Hy là người có không ít chuyện thú vị cho nên không muốn ai nhắc đến nữa. Cô xuống căn tin muốn mua một chai nước,trong này toàn nước có gas không thích hợp.Tìm mãi mới thấy nước lọc,cổ họng cô không thích nước ngọt,cũng không thích mấy loại như cà phê,hay có gas.Cố Diệp Thanh nhớ đến lịch sử tình trường của 4 người họ. Đầu tiên là Doãn Cảnh Thiên,cậu ta là bạn thân sắp tri kỉ luôn rồi.Nói ra giống như không ai để ý đến một mối tình cũng không có,cũng không có hứng thú với cái thứ gọi là tình yêu. Thứ hai là Tô Uyển Như,một người giống như chị của Cố Diệp Thanh.Bản thân tự cảm nhận được tình yêu song tính,lúc thích nam,lúc lại thích nữ.Trải qua vài lần crush người khác vì quá tổn thương cho nên hiện giờ không có để mắt đến ai. Thứ ba gọi tên Hàn Thư Di bạn thân từ bé,lúc 3 tuổi vào mầm non hai người đã bắt đầu chơi với nhau.Không biết Thư Di trải qua bao nhiêu mối quan hệ qua mạng xã hội nữa,một cuộc tình tầm vài tháng,vài ngày.Tổ bede độ,chính hiệu là dụ dỗ con gái nhà người ta. Trùm cuối vinh danh Hứa Tiểu Hy,bà hoàng của sự mập mờ.Chính là kiểu người yêu thì thiếu chút lãng mạn,bạn bè thì dư chút ngọt ngào.Không biết là qua bao nhiêu người con trai mập mờ,thì nhận ra bản thân bede.Cùng được tổ bede độ với Thiên Di. Nhắc đến mọi người cũng nên kể đến cô,Cố Diệp Thanh mấy năm nay tim chỉ đặt một nơi không có chút thay đổi.Đơn phương 1 người từ năm 13 tuổi,17 tuổi vẫn chỉ là người đó,chung thủy nhất hội.Như đã nói thiên hạ đệ nhất si tình 4 năm liền gọi tên Cố Diệp Thanh.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]