“Lý do không tồi.” Lệ Diễn cười đi tới trước một bước: “Bảo vệ tổ quốc thì có liên quan gì tới việc yêu đương của em?”
Phía sau Mục Ảnh Sanh đã là cánh cửa, anh càng tới gần là cô sẽ không còn đường để lui. Lệ Diễn nhìn gương mặt cô nhóc, nhìn cô lúc này thật chẳng khác nào một chú thỏ con đang bị nhốt vào lồng, cho dù dương nanh múa vuốt cũng không có chút đáng sợ. Ngược lại càng khiến người ta muốn ôm cô vào lòng mà cưng nựng một phen.
“Chưa kể, yêu đương tìm hiểu hai năm sau đó báo cáo là sẽ kết hôn. Quá khớp.”
Anh cười nhẹ nhàng và thản nhiên, chỉ hai câu đơn giản đã sắp xếp xong tương lai của cô.
Mục Ảnh Sanh lại đỏ mặt, trời ơi cứu mạng. Có ai cho cô biết tại sao Lệ Diễn kiếp trước mặt lạnh tâm lạnh phổi lạnh kiếp này lại biến thành một gã lưu manh như vậy? Còn kết hôn nữa chứ? Ai làm lính cũng đơn giản trực tiếp nhảy thẳng vào vấn đề chính như vậy sao?
“Cái đó, cái đó, thủ trưởng Lệ…” Dán chặt người vào cánh cửa, Mục Ảnh Sanh chớp chớp mặt, muốn tìm cách thoát thân: “Tôi luôn kiên quyết hưởng ứng lời kêu gọi của quốc gia, tuyệt đối không vi phạm kỷ luật. Cho nên mấy việc yêu sớm, tảo hôn gì gì đó không hợp với tôi.”
“Hợp hay không hợp cũng phải làm rồi mới biết. Tôi lại thấy em rất hợp.”
Lệ Diễn không động đậy, hôm nay đương đầu với Mục Ảnh Sanh vẻ trêu đùa trong mắt anh quá rõ ràng, cho nên Mục Ảnh Sanh căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chang-quan-nhan-dang-ghet/769451/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.