Mục Ảnh Sanh vừa tan học liền vội vàng chạy đến phòng làm việc của Mạc Thì. Tối qua sau khi biết được tin do Đinh Tuyết Vi cung cấp, cô đã suy nghĩ cả đêm, cuối cùng liền quyết định sáng nay học xong, cô sẽ đi tìm Mạc Thì.
Nếu theo như lời của Đinh Tuyết Vi nói thì Lệ Diễn đã đồng ý nhưng Mạc Thì lại không. Vì sao Mạc Thì lại không đồng ý? Cô nghĩ hoài vẫn không ra. Hai năm nay Mạc Thì đã dạy cô rất nhiều điều, từ đối nhân xử thế đến kỹ năng súng ống. Từ học thực chiến cho đến văn hóa đều có cả. Cô tin mình khá hiểu thầy giáo của mình, nếu cô có thể vào Giao Long thì Mạc Thì lẽ nào lại không vui? Vì sao lại muốn ngăn cản đề nghị của Lệ Diễn? Mục Ảnh Sanh biết Đinh Tuyết Vi sẽ không gạt mình cho nên cô lại càng muốn biết.
Phòng làm việc của Mạc Thì ở phía bên kia của khu học đường, Mục Ảnh Sanh bình thường vẫn hay tới đây. Theo con đường đã quen thuộc cô đi tới gõ cửa, sau đó hô báo cáo hai tiếng, nghe thấy bên trong có tiếng mời vào liền bước vào trong.
Tiếng mời vào đó không phải là giọng của Mạc Thì nhưng do trong lòng đang mãi nghỉ nên cô không nghe ra giọng đó không phải là giọng Mạc Thì. Mãi cho đến khi bước vào cửa, cô mới nhìn thấy bàn làm việc của Mạc Thì trống không, nhưng trên cái sofa kê bên cạnh lại có Lệ Diễn đang ngồi, tay cầm tài liệu lên đọc.
Anh ngẩng đầu nhìn thấy cô đi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chang-quan-nhan-dang-ghet/769442/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.