“Nghe rồi.” Đây đều là những binh chủng vô cùng nổi tiếng, lúc lên lớp các thầy cô cũng thường hay nhắc đến. Mạc Thì cũng đã từng nói riêng với cô, khi ấy cô đã vô cùng hâm mộ, mơ ước lớn nhất của cô cũng là được vào những đội như Liệp Ưng.
“So với Liệp Ưng thì Giao Long còn là chiến đội lợi hại hơn nhiều, hình như là do anh Diễn sáng lập. Hai năm nay, anh Diễn vẫn luôn ở trong Giao Long.”
Mục Ảnh Sanh hơi sửng sốt, nghĩ đến hai năm nay Lệ Diễn gần như không có một chút tin tức, hóa ra là như vậy?
Cô đột nhiên nghiêm mặt nhìn Đinh Tuyết Vi: “Đây là chuyện cơ mật đấy. Làm sao cậu biết được? Còn nữa, sao cậu lại nói với tớ?”
Cô đúng là hiếu kỳ nhưng cô vẫn phải giữ nguyên tắc của mình cũng như kỷ luật của trường. Chuyện không nên biết, việc không thể biết thì cô nhất định sẽ không biết, cô nhất định sẽ giữ kỷ luật.
“Cậu…”
Đinh Tuyết Vi bị cô làm cho tức muốn chết: “Cậu làm cái gì vậy chứ? Tớ còn biết kỷ luật quân đội hơn cả cậu ấy nhé. Cậu đừng có mà nhìn tớ như nhìn đồ phản bội như vậy có được không?”
Nói xong câu này, Đinh Tuyết Vi mới nhận ra mình đã hơi kích động liền vội vàng hạ giọng xuống.
“Tớ chỉ nói một lần thôi nhé. Hồi tối nay tớ đi ăn cơm với anh Diễn, giáo sư Mạc và ba mình. Lúc đang nói chuyện với ba thì tình cờ tớ nghe được mấy câu giáo sư Mạc hỏi anh Diễn.”
Nhìn gương mặt vẫn bình thản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chang-quan-nhan-dang-ghet/769441/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.