Mục Thiên Thiên đứng sau Chu Trị Bình, cô ta vẫn không lên tiếng, đứng ở kia nhìn Lệ Diễn bảo vệ Mục Ảnh Sanh. Mà không chỉ Lệ Diễn, cả Nhiếp Trạch cũng rất bảo vệ Mục Ảnh Sanh. Vẻ mặt cô ta bên ngoài thì bình thản nhưng trong bụng lại vô cùng không cam lòng.
Chỉ là một con bé mồ côi đến cả cha mẹ là ai cũng không biết lại được ba, em trai, còn cả Nhiếp Trạch và Lệ Diễn bảo vệ như thế.
Cô ta đưa mắt nhìn về phía Mục Ảnh Sanh, hơn hai năm qua, vẻ trẻ con trên người chị ta đã hoàn toàn biết mất, mặt mũi sáng ngời, dáng người cao ráo. Trường quân đội đúng là đã khiến Mục Ảnh Sanh thay gân đổi cốt, bây giờ trông chị ta càng thu hút, hấp dẫn người khác hơn.
Cô ta dùng sức bấm chặt móng tay vào lòng bàn tay, chẳng lẽ đời này cô ta vĩnh viễn sẽ không hơn được Mục Ảnh Sanh, vẫn phải bị cô lấn át như vậy?
….
Chu Trị Bình là chủ nhà nên sau khi Mục Ảnh Sanh ký hợp đồng, làm xong hết mọi thủ tục liền mời mọi người đến một khách sạn nổi tiếng nhất ở thành phố Nam. Khách sạn này cũng có cổ phần của Chu Trị Bình, cả đoàn người vừa vào cửa, quản lý khách sạn đã ra đón rồi dẫn đến một phòng vô cùng sang trọng.
Chu Trị Bình ngồi cạnh Mục Thiên Thiên, bên phải là Lệ Diễn. Mục Ảnh Sanh không muốn ngồi cạnh Mục Thiên Thiên nên chỉ có thể ngồi bên cạnh Lệ Diễn. Vì thế Nhiếp Trạch đương nhiên phải ngồi bên cạnh Mục Ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chang-quan-nhan-dang-ghet/769429/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.