Nơi nhóm bọn Mục Ảnh Sanh nghỉ ngơi là một căn lều dựng tạm phía dưới trận địa học tập.
Cô dẫn cả tổ đi vào lều. Cùng tổ với cô ngoại trừ Hà Mỹ Tĩnh và Củng Hướng Tuyết là bạn cùng phòng, còn lại đều là các bạn học cùng trường
Cô cùng Củng Hướng Tuyết và Hà Mỹ Tĩnh dù gì cũng học và ở cùng phòng với nhau 2 năm nên cảm giác sẽ thân thiết và tự nhiên hơn các bạn khác.
“A Sanh.” Hà Mỹ Tĩnh ôm lấy bả vai Mục Ảnh Sanh nhẹ giọng hỏi: “Cậu lần này đúng là lợi hại quá, sao cậu biết được tên thủ trưởng kia đang trốn ở trong bếp?”
“Không phải tớ đã nói rồi à? Là tớ đoán mò đấy.”
“A Sanh, cậu như vậy là không được nha.” Củng Hướng Tuyết không tin nói: “A Sanh, cậu nhất định là phải dựa vào gì đó mới đoán vậy, cậu nói một chút đi chứ, để bọn tớ cũng học một chút.”
Mục Ảnh Sanh nhìn hai người bạn thân, cười cười nói: “Binh pháp có nói, hư hư thực thực, trong hư có thực, trong thực có hư. Bề ngoài thì cho chúng ta nhìn thấy là họ đang cố bảo vệ 1 người nhưng thật ra người đó lại không quan trọng. Ngược lại người mà họ càng buông lỏng thực chất mới chính là người mà họ muốn bảo vệ nhất.”
“A Sanh.” Hà Mỹ Tĩnh hạ thấp giọng, nhìn Mục Ảnh Sanh nói: “Vừa rồi thủ trưởng nói gì cậu đã nghe rõ chưa? Thủ trưởng muốn cậu vào tiểu đoàn đặc chiến đấy.”
“Không thể nào.” Mục Ảnh Sanh kỳ thật cũng cảm thấy lạ, vừa rồi khi Nhậm Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chang-quan-nhan-dang-ghet/769417/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.