Lúc Lệ Diễn thấy Mục Thiên Thiên, trong lòng anh bỗng có cảm xúc không giải thích được.
Đó là cảm giác không thích thậm chí là chán ghét, cứ nhìn là đã thấy ghét. Lông mày hơi hơi nhíu lại, cảm xúc khó hiểu này khiến sắc mặt anh không tốt lên được.
Chỉ vì đang ở nhà người ta, nét mặt anh cũng không thể hiện rõ ràng.
Nhìn cô gái tên Mục Thiên Thiên kia đến trước mặt, vươn tay ra phía anh, trong lòng anh rất không thoải mái.
Anh không nắm lấy tay cô ta mà lại ngẩng đầu nhìn Mục Thiên Thiên lần nữa. Lúc này cô ta cười nói tự nhiên với anh khiến trong lòng anh dâng lên vài phần cảm giác quen thuộc.
Cho dù cảm xúc chán ghét hay là gương mặt của cô gái này, dường như anh đều đã gặp ở nơi nào đó, giống như anh từng có cảm giác này vậy.
“Đây là con gái út của bác, là em gái của A Sanh.”
Lúc Lệ Diễn cau mày, anh hơi nghiêng đầu đi, Mục Quý Hòa không thấy được nét mặt của anh, Mục Ảnh Sanh cũng không thấy.
Môi mím thành một đường thẳng tắp, không biết tại sao, cô cảm thấy có chút khó chịu.
Động tác tiếp theo của cô khiến chính cô cũng bất ngờ, cô bước lên chắn giữa hai người trước khi Lệ Diễn định đưa tay ra.
“Không phải anh muốn đi chơi sao? Thủ trưởng Lệ, chúng ta đi thôi.”
Ném lại câu này, cô nhìn về phía Mục Quý Hòa: “Ba, bọn con không ăn cơm nhà. Ba báo với mẹ một tiếng nhé.”
Cô quay người đi ra ngoài, không quan tâm Lệ Diễn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chang-quan-nhan-dang-ghet/769392/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.