Hai người đều có suy nghĩ riêng nên trong phút chốc không ai nói gì.
Mục Ảnh Sanh cho rằng Lệ Diễn vừa gặp đã thích Mục Thiên Thiên, còn Lệ Diễn lại bất ngờ trước sự đau lòng chợt lóe lên kia.
Ngay cả động tác của anh cũng không thay đổi, cứ như vậy nhìn chằm chằm Mục Ảnh Sanh.
Nếu anh thật sự thích Mục Thiên Thiên, cô cũng đành chấp nhận. Chuyện này không phải việc cô có thể kiểm soát. Đè nén cảm giác không thoải mái, Mục Ảnh Sanh giả vờ lơ đãng ngoảnh mặt đi chỗ khác: “Không phải anh nói muốn đi chơi sao? Anh muốn đi đâu?”
“Không phải cô chưa ăn sao? Chúng ta đi ăn trước đã. Cô muốn ăn gì?”
Mục Ảnh Sanh chưa kịp trả lời, điện thoại Lệ Diễn rung lên.
Vừa nhìn thấy số điện thoại, gương mặt thả lỏng của anh biến sắc. Liếc mắt nhìn Mục Ảnh Sanh, anh nhanh chóng nhận điện thoại.
“Lão đại, đã xảy ra chuyện.” Giọng Tôn Chính ở đầu dây bên kia có chút vội vàng: “Bọ cạp chạy rồi.”
“Chuyện thế nào?”
“Bọ cạp bỏ trốn ngay trong đêm qua. Trên đường áp giải đến nhà tù thành phố Côn, hắn ta bị người ta cướp đi mất.”
“Cậu đùa à?” Tuyến đường áp giả anh sắp xếp bí mật như vậy cũng có kẻ cướp được Bọ Cạp đi?
“Hỏa lực của đối phương quá mạnh, chúng ta ——” Giọng Tôn Chính thấp đi hai phần: “Chúng ta hi sinh hai chiến hữu. Thằng nhóc Cương và Lượng qua đời rồi.”
Lệ Diễn đột nhiên bất động, lòng bàn tay cầm di động nắm chặt, Mục Ảnh Sanh không biết anh nhận điện thoại từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-chang-quan-nhan-dang-ghet/769393/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.