Ngày mai sẽ trở lại trường, nên họ không tiếp tục chơi nữa. Từ phòng thoát hiểm đi ra, rồi ai về nhà nấy.
Trần Tự Chu dĩ nhiên không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để có thể ở bên Minh Phù thêm một chút nữa, cậu nhận nhiệm vụ đưa cô về.
Với tính cách của cậu, muốn làm gì thì không ai có thể cản, Minh Phù cũng không tranh cãi nữa.
Cô nhìn đồng hồ, vẫn còn sớm.
Minh Phù đứng trước bảng chỉ dẫn các tầng của trung tâm thương mại, nhìn từng tầng một.
Cô tìm thấy một cửa hàng đồ dùng cao cấp trên bảng chỉ dẫn và cùng Trần Tự Chu đi qua đó.
Trần Tự Chu hỏi: “Không về nhà à?”
“Chưa tặng quà sinh nhật cho Tang Ngâm.”
“Không sao, mình đã tặng rồi.” Trần Tự Chu cười lười biếng: “Cậu không tặng cũng được.”
Minh Phù nghiêm túc lắc đầu: “Đó là cậu, tặng, không phải mình.”
“Phân biệt rõ ràng với mình quá nhỉ.”
Minh Phù không đáp lại câu nói của cậu, liếc nhìn qua từng kệ hàng. Khi nhìn thấy chiếc loa Bluetooth màu vàng kem hình dáng như máy nghe CD đặt ở trên kệ cao nhất, cô lấy nó xuống.
“Cái này, cậu thấy thế nào?”
Trên đỉnh loa có một cô bé ngồi thu mình trong hộp bỏng ngô, đôi mắt to tròn, hai tay bám chặt vào mép hộp.
Đây là món đồ mà các cô gái nhỏ sẽ thích.
Trần Tự Chu nhìn lướt qua, ngón tay chỉ vào cô gái nhỏ kía: “Đừng nói, nhìn cũng giống cậu.”
Chẳng giống chút nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-cham/3589422/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.