Minh Phù khựng lại, bước chân lơ lửng trên bậc thang mãi không hạ xuống.
“Cho tôi ư?”
Giọng nói của chàng trai cất lên, mang âm điệu lơ đễnh thường thấy.
Minh Phù ngước mắt lên nhìn thoáng qua.
Giữa các tầng chỉ có một khe hẹp, hình ảnh nhìn thấy rất hạn chế.
Qua các thanh lan can bậc thang xếp lớp, Minh Phù thấy hình bóng của một cô gái, với mái tóc dài hơi xoăn buông xõa sau lưng, áo thun ngắn để lộ một đoạn eo thon, dưới chiếc váy xếp ly là đôi chân dài thẳng tắp.
Cách cô khoảng nửa bước chân, đôi giày thể thao trắng lộ ra một mũi giày.
“Đúng vậy, cho cậu đấy.” Cô gái dừng lại hai giây, rồi tiếp tục nói: “Trần Tự Chu, mình thích cậu. Mình biết cậu thích ăn đồ ngọt nên đã làm cho cậu, nếu cậu đồng ý, sau này mình đều có thể làm cho cậu ăn.”
Đụng trúng cảnh tỏ tình của người khác rồi.
Minh Phù chậm rãi chớp mắt, nhẹ nhàng bước chân và nhanh chóng xoay người xuống cầu thang mà không phát ra tiếng động nào.
Ra khỏi tòa nhà dạy học, Minh Phù mới dám thở bình thường.
Cảm giác cũng trở lại bình thường, Minh Phù thả lỏng tay đang nắm chặt, lòng bàn tay đã thấm đẫm mồ hôi, có bốn vết hằn rõ rệt của móng tay.
Cô lau khô tay, xóa ba chữ “đã đến nơi” còn chưa kịp gửi trong khung chat.
Cất điện thoại vào túi, cô đi về phía tòa nhà ký túc xá.
–
Người trên lầu hoàn toàn không phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-cham/3589414/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.