Nhị Hắc lúc nào cũng cảm giác một luồng không khí vô cùng quen thuộc đang hiện hữu gần đây nhưng lại không thể nhận ra được đó là gì, chỉ là cảm giác, cảm giác của những năm tháng bình yên vô tận ấy.
Người mà cậu đã bỏ lỡ, thứ mà cậu đánh mất trong phút chốc bất ngờ vội vã.
Cuối năm, việc nghiên cứu và khóa đào tạo đến những giai đoạn cuối, Nhị Hắc bận rộn, ban đêm gần như thức trắng, tờ mờ sáng mới chợp mắt. Vì niềm đam mê mà có thể hy sinh tất cả.
Dĩ nhiên, trong Lam Cầm, vị thế của cậu càng ngày càng được củng cố vững chắc, nhưng giải đấu tranh cao thấp lần lượt bị Tứ Hậu soán ngôi. Nhắc đến Tứ Hậu, cả hắc bang đều phải trầm trồ vì sự lớn mạnh kinh khủng và người ta đoán rằng, Hạo Thiên sẽ sớm thôi, lên thay tên Marich làm bá chủ thế giới hắc đạo ở lục địa châu Mỹ này.
Vào ngày cuối cùng, ngày cậu nhận bằng hoàn thành suất sắc khóa học, được cấp giấy phép hoạt động ở các viện nghiên cứu bom mìn loại A thì cũng chính là ngày cậu gặp lại cô, cũng đang hân hoan nhận tấm bằng trên sân khấu cùng cậu. Cậu đã bất ngờ khôn tả, hàng loạt câu hỏi cứ chạy nhoắng nhoằng trong đầu, trái tim vỡ òa khó nói nên lời.
"Rõ ràng là cậu luôn ở cạnh tôi mà!"
Cô dửng dưng không một mảy may ánh mắt nhìn sang cậu, cách giữa chỉ có vài người mà sao xa như năm châu bốn biển. Mùa hè nóng mà da cậu cứ nổi run từng chập, nhìn thấy cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-cau-lop-truong/142530/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.