"Tối ngày 5 tháng 7 năm 20XX, ở vinh biệt thự Ngô gia, chúng tôi đã có mặt để bắt giữ thủ phạm gây ra cái chết cho vụ án "Váy trắng đẫm máu" thương tâm năm xưa. Không ngờ nghi phạm lại chính là chủ tịch tập đoàn Ngô tên là Ngô Thanh Hải, ông chính là người chủ mưu bày ra cái bẫy giết vợ mình và ép buộc người khác thay mình chịu tội!"
Mới sáng ra đã thấy đám phóng viên và cảnh sát đang có mặt tại hiện trường, phòng toả mọi thứ. Tôi và hắn vội vàng bước xuống nhà với dáng vẻ mệt mỏi. "Mẹ với Lộ Khiết đâu rồi anh?"
"Đã được quản gia Dương đưa đến vinh biệt thự ở Quảng Châu rồi!"
"Cái gì cơ? Sao họ không nói em một tiếng?"
"Đi trong đêm sẽ tránh được đám cảnh sát hỏi thăm, với lại mẹ và Lộ Khiết phải tịnh tâm một ngày. Ở đó có bác Dương và người hầu nên em không cần lo!"
Tôi bất lực, không biết có phải mình là con ghẻ hay không mà lại không bảo cho mình một tiếng đã thẳng cánh bay đi mất. Mình còn chưa hỏi thăm và ôm Lộ Khiết nữa mà. Đúng thật là hết nói nổi.
"Còn gì nữa không?"
"Với lại mẹ đã đề nghị ly hôn rồi và cũng chấp nhận cho chúng ta quen nhau!"
Tôi cười trừ "Không chấp nhận thì chúng ta vẫn yêu nhau đấy thôi!"
"Em nói đúng!"
Tôi ôm mặt lắc đầu bước xuống lầu từ từ nhìn thấy những nơi phong toả là phòng của mẹ hắn và ông Ngô. Có một thanh tra khoảng chừng 23 tuổi thấy chúng tôi đang nói chuyện với nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ban-than/1714192/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.