Ngày 5 tháng 7 chính là ngày thắng trận lớn nhất trong cuộc đời của tôi. Là ngày tôi dành được chiến công lớn nhất của cuộc đời mình. Dù vết thương có đau đớn ra sao thì tôi vẫn không màng đến. Mẹ và em tôi thúc giục tôi ở lại một đêm để tịnh dưỡng lại, chân tôi đi nhiều không tốt với lại chưa biết đến khi nào A Hào sẽ về nữa. Có khi sẽ đến sáng mai cũng không chừng. Tôi đành về lại căn phòng của A Hào sau khi ăn cháo xong. Đồ đạc của hắn vẫn được giữ nguyên trong phòng không thay đổi, tôi từ từ bước đến bên kệ trưng bày những mẫu truyện tranh, những huy chương võ thuật, những tấm giấy khen học sinh xuất sắc và cả những kiến thức chuyên ngành kinh doanh. Xem ra trong tương lai không xa, hắn sẽ trở thành một doanh nhân thành đạt cho xem. Cũng phải, ba truyền thì con nối với lại dù hắn muốn hay không thì hắn cũng sẽ được thừa hưởng lại công ty kinh doanh bất động sản của ba mình. Càng nhìn thì lại càng thấy hắn và tôi hoàn toàn khác nhau về cả gia cảnh và tính cách. Ấy vậy mà yêu nhau ngần ấy năm trời không xa cách mặc dù chúng tôi đã nhiều lần bất đồng ý kiến với nhau. Nhưng lại bị hút bởi nhau bằng tác động khi hắn giận thì tôi mềm còn khi tôi giận thì hắn mềm...Nghĩ kĩ lại thì nhớ về quá khứ cũng khá thú vị, từ lúc chưa yêu đến yêu đậm sâu. Nếu không có sóng gió ấy xảy ra chưa chắc chúng tôi đã hiểu nhau hơn bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ban-than/1714191/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.