🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

/ Sáng hôm sau /

Tôi nhíu mày mở mắt nhưng khá là khó khăn. Nhíu mắt được một chút tôi nhìn xung quanh chẳng có ai. Chỉ toàn là màu trắng, những bảng phòng chống các bệnh di truyền. Cá chắc là bệnh viện.

Tôi nhớ lại hôm qua, tôi bị sốt nên nằm bất động một chỗ. Tôi cứ tưởng mình sắp chết rồi cơ chứ. Nhưng, ai đã đưa mình tới phòng cấp cứu? Chẳng lẽ là mẹ mình?... Chắc là vậy. Lần này là mẹ cứu sống mình đúng phải không? Thật là may mắn mà...

Tôi cười đểu, mà lúc nào tôi đã có bản tính khinh bỉ bản thân chứ. Phải rồi ha, từ lúc quen hắn, tôi dường như trở nên thay đổi, không còn biết mình là ai. Luôn lúc nào cũng bực mình và buồn vô cớ. Tôi hiểu vì sao rồi, là vì hắn, lúc nào tôi cũng lo lắng hắn sẽ chia tay tôi. Nhưng bây giờ tôi lại muốn hắn chia tay mình sớm hơn, càng nhanh càng tốt.

...

Đợi một lát sau, tôi cố gắng ngồi dậy. Người tôi như uể oải không ngừng. Như ai hành xác tôi hôm qua vậy, nó rất đau, đau toàn thân như không muốn động đậy.

Dựng đứng chiếc gối nằm rồi dựa vào. Tôi nhìn xung quanh một lần nữa. Mẹ tôi đâu rồi nhỉ. Chắc mẹ tôi đi mua cháo hay đi VSCN rồi.

Tay tôi vẫn truyền nước biển. Trong phòng chẳng có một vài đồ đạc nào của tôi cả.

5p sau...

Cánh cửa tự mở. Tôi ngước nhìn. Tưởng đó là mẹ nên tôi mỉm cười...

Nhưng không, đó lại là hắn. Tôi trố mắt nhìn hắn như có vẻ không vui, nụ cười

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ban-than/165646/chuong-15.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Yêu Bản Thân
Chương 15: Bệnh viện...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.