Đợi hắn một lúc lâu, tôi đi VSCN một lát. Rửa mặt rồi nhìn vào gương. Khuôn mặt của tôi hiện ra trước gương. Từ lúc nào tôi trở nên thật xấu xí và có nhiều quần thâm ngay mắt vậy kìa. Tôi trở nên già đi rất nhiều. Chắc là do cơn sốt hôm qua quành hoành. Tôi hất nước vài cái vào mặt cho tỉnh hẳn ra, lấy lại được vẻ đẹp tự nhiên hơn lúc nãy. Tươi tỉnh và có vẻ đẹp hơn.
...
VSCN xong, tôi đi ra khỏi phòng. Cây truyền nước biển theo suốt tôi mọi lúc. Đề phòng trường hợp tôi lại ngất xỉu một lần nữa. Có vẻ đầu tôi còn hơi nhức. Bước đi vẫn còn loạng choạng rất nhiều. Thật ra. Tôi là người rất ít bệnh nhưng một khi bệnh thì có lẽ là bệnh suốt khoảng 2,3 ngày liền. Điều đó làm tôi không thích cho lắm. Cứ nằm xuống mấy ngày trong phòng như thế...
Tôi ngồi xuống giường rồi nhìn xung quanh. Không có vật gì là của tôi cả. Ngay cả chiếc điện thoại cũng không có. Tôi cũng không nhớ mình đã quăng nó ở đâu lúc ngã xuống đất nữa. Chắc vẫn còn trên giường.
Một lúc lâu, tôi tưởng hắn bước vào nên mới ngước nhìn. Nhưng không phải hắn. Đó là cậu. Thái Anh nhìn thấy tôi thì nở một nụ cười thân thiện. Cậu mặc chiếc áo đồng phục của trường vì hôm nay là ngày cậu chính thức đi học tại trường tôi. Tôi cũng đáp lại nụ cười ấy. Thật sự, cậu mặc bộ đồ rất hôm a. Chiếc quần tây đen hơi bó sát làm lộ ra đôi chân thon nõn nà của cậu thật sự tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ban-than/165647/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.