Hôm nay là chủ nhật ngày 15 tháng 5
Tâm trạng tôi phấn khởi. Khoác ba lô lên người vui vẻ đi học vẽ buổi đầu tiên. Dự định là sẽ có 3 đứa đi học nhưng đến lúc đi lại chỉ có mình tôi. Đứa bạn thân Tô Quan của tôi thì bị ốm không đi được, còn một đứa bạn trong lớp. Luôn miệng nói đi chung rồi tôi đứng đợi nó 30' cũng chẳng thấy nó đâu. Một mình đến lớp dạy vẽ có chút buồn nhưng mà tôi mặc kệ. Chỉ cần được đi học vẽ cho dù có phải dậy từ sáng sớm, một mình đi học bắt cả chục tuyến xe bus thì tôi vẫn sẽ đi.
Từ nhà đến lớp học vẽ tổng cộng tôi phải qua gần 20 bến, bắt 2 xe bus mới đến. Sau đó tôi đi ngược lại khoảng 10 phút nữa thì sẽ đến chỗ học. Tuy hơi xa nhưng không sao tôi có thể đi được.
Một mình vào lớp, mà chả quen biết ai khó chịu thật đấy. Đã vậy còn đi học muộn. Vì tôi phải chờ con nhỏ kia. Nên muộn là chuyện đương nhiên rồi. Buổi đầu tiên chẳng có gì để học cả. Tôi chỉ đơn giản là ngồi đo đạc lấy tỉ lệ rồi vẽ lên giấy. Sau đó vẽ ra, rồi lại đổi chỗ ngồi, đo rồi lại vẽ, tôi lại đo. Cứ vậy tạo thành 1 vòng tuần hoàn cho cả một buổi sáng. Vì tôi không có thời gian, nên khi đăng kí đi học tôi lựa chọn học cả ngày chủ nhật.
Vậy nên mới có hình ảnh một đứa con gái chơi xì tai đen, mồ hôi mồ kê nhễ nhại, khoác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ao-ket-thuc-se-rat-dau/3214808/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.