Nói dối, cô đã nói dối anh, tại sao lại như vậy chứ, đã hứa với nhau rồi mà:
“Nữ à? Vậy hình ảnh này là sao?”
Cô nhìn vào những bức ảnh chụp mình với Kirit đang đi chung thì ngớ người.
Chết rồi khi nãy đã nói là đi cùng với bạn nữ, giờ làm sao giải thích với anh ta đây?
“Em… em...”
Anh chỉ im lặng mà không hỏi gì thêm nữa:
“Trễ rồi, em vào ngủ đi.”
Xong, anh vào phòng, đóng cửa rầm một cái rõ lớn.
Giận rồi, anh giận cô thật rồi. Tinh Tinh có chút hối hận, phải chi lúc nãy cô không nói dối thì giờ đã đỡ hơn biết bao nhiêu.
Nhưng mà suy cho cùng cô cũng không muốn anh ghen mà thôi.
Nhận thấy các tin đồn đã đi quá xa, cô mới đăng trên trang cá nhân của mình một dòng “Đi ăn với bạn cũng ráng đồn cho có chuyện mới được. Chịu luôn đó!”.
Đồng thời cô cũng phải nghỉ cách để làm hòa với Tuấn Khiêm.
Vậy thì cái người đã bị hạ thuốc kia thì sao?
...
Bạch Kha sau khi thuốc phát tán đã vào hộp đêm vơ đại một người mà giải quyết.
Trùng hợp làm sao, người mà Bạch Kha vơ trúng lại là fan hâm mộ của mình. Tỉnh dậy, thấy cô gái ấy đang ngồi dưới đất ôm mình khóc:
"Cô...cô sao đấy?"
"Tôi chỉ đến đây làm thêm thôi mà... sao anh lại... tôi thật sự không nghĩ người mà mình thần tượng bao lâu này lại là con người như vậy. Tôi sẽ báo cảnh sát."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-vi-mon-an/2751565/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.