Thuốc mê khi đã hết tác dụng, hắn tỉnh dậy nhưng khung cảnh xung quanh đây không phải là phim trường mà lại là một nơi hoàn toàn xa lạ, nhìn như cái nhà kho cũ. Hắn có chút sợ sệt liền la lên nhờ sự cứu giúp:
“Có ai ở ngoài không? Mau giúp tôi cởi dây trói với. Có ai không?”
Tinh Tinh cùng một số người mặc áo đen mở cánh cửa lớn bước vào:
“Gì vậy em trai, mới có như vậy mà đã sợ sệt rồi à? Thật là không ngờ ấy”
“Chị… chị làm gì ở đây thế? Đây... đây là đâu? Lại mở trói cho tôi nhanh.”
“Em đang ra lệnh cho ai vậy? Em nên biết là bây giờ người cần giúp đỡ là em chứ không phải là tôi.”
“Cô đừng có mà nhiều lời, cởi trói ra, mau lên.”
“Được thôi.”
Cô vẩy tay kêu người đằng sau lại cởi trói cho hắn, nhưng trước đó, họ đã nhét cho hắn một viên thuốc, ép hắn uống ngay tại đây
“Chị... chị cho tôi uống thứ gì đấy?”
“Đừng lo, chỉ là loại thuốc mà em cho chị uống vào tối hôm qua thôi. Chúc em trai yêu dấu của chị may mắn nhé!”
Cô cùng đám người đó bỏ đi. Hắn bất ngờ vì hành động này của cô, rõ ràng khi trước, Tinh Tinh vẫn còn là một còn người dịu dàng, không bao giờ hành động như vậy cả. Là điều gì đã khiến cô trở thành một con người như hôm nay
Tối đó, cô mời Kirit đi ăn:
“Này biệt danh của anh là Kirit thì tên thật của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-vi-mon-an/2751567/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.