Trên đời này, có bao nhiêu cuộc tình mà chân tình đều xuất phát từ cả hai bên chứ ? Chỉ tiếc là, đoạn tình cảm hiếm có khó tìm đó lại phải trải qua quá nhiều sóng gió. Chưa kịp cùng nhau đối mặt đã phải đối diện với chia ly. Cả đời này, Quý Thạch Khiêm chỉ yêu duy nhất một người con gái. Cô ấy là lẽ sống của đời anh, là tín ngưỡng trong lòng anh.
Cả đời này, Xảo Ninh chỉ yêu duy nhất một người đàn ông. Anh ấy là mục đích sinh tồn của cô, là người khiến cô sẵn sàng hi sinh để đổi lấy dù chỉ một chút hạnh phúc cho anh. Biến cố xảy ra, bắt buộc cô phải rời khỏi để bảo vệ sự nghiệp của anh. Xảo Ninh không cho phép bản thân tạo ảnh hưởng xấu đến Quý Thạch Khiêm. Cô lại không nghĩ tới sau khi cô đi rồi, Quý Thạch Khiêm có tốt hơn được không ? Trái tim của anh, có lẽ cũng sẽ đi theo cô.
Đối với tôi, đó có thể là một đoạn tình yêu… ‘sòng phẳng’. Xảo Ninh chấp nhận đau khổ rời xa Quý Thạch Khiêm để bảo vệ tiền đồ của anh. Quý Thạch Khiêm hồi hợp từng giờ từng khắc ngồi bên giường bệnh gọi tên cô, giành lấy cô từ tay của tử thần về. Trong tình yêu, chân tình cũng nên ‘sòng phẳng’ như vậy, đều đến từ hai phía. “Cô gái ngốc, anh yêu em, cảm ơn em đã có thể tiếp tục sống.”