...Anh và cô, số phận đã sắp đặt cho họ không bao giờ rời xa nhau.
Đêm đã khuya, tuyết vẫn không ngừng rơi.
Lâm Mặc đứng bên cửa sổ phòng ngủ ngắm nhìn những bông tuyết bay lượn trongbóng tối, cô không hề có cảm giác buồn ngủ. Trong đầu cô tràn ngập hình ảnh côđơn lạc lõng của Giang Hạo Vũ, giữa thời tiết này càng khiến cho người ta cảmthấy lạnh lẽo hơn.
Nghĩ lại bữa tiệc chúc mừng sau lễ ký kết, ánh mắt cô trở nên xa xăm, mơ màng.
Tiếng dương cầm du dương, dưới ánh đèn thủy tinh màu vàng nhẹ nhàng, khách mờicó mặt với trang phục đẹp đẽ và lịch sự.
Vì từ chối các đơn vị truyền thông đến tham gia nên không khí trong hội trườngrất thoải mái. Ngoài toàn bộ nhân viên của Tranh Tinh còn có rất nhiều kháchmời góp mặt, có lẽ không nên gọi đây là bữa tiệc chào đón sự xuất hiện củaSecret mà nên hiểu đây là bữa tiệc đón chào năm mới của Tranh Tinh.
Tô Á Nam đương nhiên là trung tâm của toàn hội trường, thu hút sự chú ý củanhững người mới đến. Cô có tính cách vui vẻ hoạt bát và rất có duyên, có thểthoải mái nói chuyện với bất kỳ ai. Xung quanh chỗ cô đứng tụ tập nhiều người,là nơi náo nhiệt nhất hội trường.
Lâm Mặc hoàn toàn ngược lại với cô.
Lâm Mặc không thích hội họp như thế này, có thể trốn được là cô trốn ngay, nếucó tham gia cô cũng cố giấu mình ở một góc khuất nào đó, hờ hững nhìn sự xa hoaxung quanh mình. Tối nay cũng vậy, cô cầm một ly rượu vang đứng dựa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-uoc-nguyen-ca-doi-khong-hoi-tiec/147188/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.