, nếu đã gục ngã sẽ không bao giờ đứng dậy được nữa,
Nhìn thấy bạn thân như vậy, trong lòng Á Nam cảm thấy rất buồn.
“Tiểu Mặc, có phải mình cảm tính quá không? Mỗi lần cậu quyết định điều gì đềucó lý do chính đáng của cậu, luôn luôn muốn tốt cho mình. Nhưng lần này, mìnhkhông hiểu vì sao cậu lại bỏ rơi mình? Nếu mình có làm điều gì không tốt, cậucó thể trực tiếp nói với mình, điều gì mình cũng sẽ tình nguyện sửa sai, điềugì mình cũng có thể nghe theo cậu. Tiểu Mặc, chúng ta quen nhau đã mười nămrồi! Từ trước đến giờ chưa bao giờ xa nhau, nên mình nghĩ chúng ta cũng sẽ mãimãi như vậy, ngay cả khi đã kết hôn, lập gia đình cũng không bao giờ rời xanhau…”
“Chúng ta không hề rời xa nhau, cùng ở một công ty, nếu có việc gì mình vẫn cóthể giúp đỡ cậu.”
“Không phải, không phải vậy. Không biết vì sao, khi nghe thấy cậu sẽ đi hướngdẫn người khác, trong lòng mình luôn có cảm giác cậu sẽ không trở về bên mìnhnữa, mình sắp mất cậu rồi. Mình cũng không biết vì sao mình lại nghĩ như vậy,nhưng đó là một cảm giác bất an. Mình tình nguyện không cần nghỉ ngơi gì cả,mình tình nguyện làm việc liên tục, chỉ cần cậu ở bên cạnh mình, mình sẽ thấyyên lòng và không sợ gì cả. Tiểu Mặc, mình biết mình không thể thay đổi quyết địnhcủa cậu, trong lòng cậu, có lẽ mình cũng giống như các đồng nghiệp khác, mìnhluôn cho rằng trong lòng cậu mình là một người rất đặc biệt, luôn nghĩ như vậy,nhưng mình sợ, sợ không giống như điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-uoc-nguyen-ca-doi-khong-hoi-tiec/147189/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.