Cố Vĩ bật cười sảng khoái với câu nói đó của Mạc Vân Hi , anh vỗ vỗ má cô chế giễu :"Sao thế? Cô nhất quyết giữ mình cho ai à? Hay là..chỉ giả vờ thanh cao để tôi càng thêm hứng thú. Thông minh đấy , dù là nước đi nào cũng đủ làm tôi thán phục"
Nói rồi anh ta ngồi dậy đi lại tủ lấy thêm một chai rượu mới bật nắp rồi đi lại gần giường , quỳ một chân bên cạnh người cô nói:"Tôi thấy cô vẫn còn đang tỉnh táo lắm , chắc vẫn còn muốn uống thêm chút rượu"
Một lần nữa rượu lại ập đến miệng , lần này Mạc Vân Hi ra sức kháng cự quay mặt đi , chớp lấy thời cơ tiếp tục van xin , dù làm lay chuyển anh ta một chút cũng được.
Giọng cô vô cùng khẩn thiết :"Anh tỉnh lại đi được không? Tình nhân gì đó tôi thực sự , thực sự là không có mà!!"
Cắt ngang giọng nói yếu ớt của cô gái là tiếng bật cửa. "Rầm" một cái , cánh cửa mở toang , khi Cố Vĩ giật mình quay đầu sang nhìn chỉ thấy có bóng người cao lớn đứng chắn ở cửa.
Một tay anh ta vẫn còn đặt điện thoại bên tai , tay kia lắc lắc chiếc bật lửa , miệng ngậm điếu thuốc phì phèo nhả làn khói trắng , Cố Vĩ nheo mắt nhìn mãi cũng không thể nhận ra là ai , chỉ thấy anh ta từ từ hạ điếu thuốc xuống rồi cười nói :"Sao lại không có , tôi là tình nhân của cô mà , Mạc Vân Hi?"
Giây sau còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-em-sai/2942513/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.