Mạc Vân Hi bị ném mạnh vào tường , cô còn tưởng rằng xương toàn thân mình đã vỡ vụn . Cơn đau truyền đến , khuôn mặt cô phải co rúm phát lên một tiếng "a" đầy vẻ đáng thương , chưa kịp hoàng hồn sau cú ngã cô đã bị người kia cho thêm một bạt tai. 
Tiếng "chát" vang lên giòn tan còn khiến cho chính bản thân cô phải bất ngờ , tay cô ôm lấy má phải nhẹ nhàng ngước đầu nhìn anh , toàn thân không giấu nổi run rẩy. 
Dường như Cố Vĩ còn muốn tiếp tục , cô đành mở miệng van xin :"Tôi xin anh , xin anh đừng làm như vậy với tôi nữa" 
Bàn tay của anh đã vung lên rồi vì lời nói của Mạc Vân Hi mà khựng lại , Cố Vĩ bỗng nhiên ngồi xổm xuống đưa tay vuốt những lọn tóc vướng đầy trên đôi má trắng đã ửng hồng. 
Cũng rất lâu rồi cô chưa từng thấy anh dịu dàng với mình như thế , suýt chút nữa cô đã nghĩ đây là sự thật. 
Nhưng khi anh ta cất tiếng đã làm cho mọi hi vọng trong cô vụt tắt :"Còn biết van xin? Mạc Vân Hi , là ai cho cô lá gan bỏ trốn?" 
Cô đã run đến độ chẳng nói nên lời , cắn lấy môi dưới đến bật máu , hai tay để dưới sàn siết chặt , hiện tại vô cùng căm phẫn. 
Cô hận bản thân mình , hận bản thân tại sao lại yếu ớt như thế , tại sao cô lại không thể mạnh mẽ mà kháng cự , cuối cùng lại cúi gằm mặt xuống mà chẳng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-em-sai/2942515/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.