Mạc Vân Hi bỏ đi là bởi vì cô muốn tìm một không gian thích hợp để có thể bình tĩnh hơn. Sau đó cô nhất định sẽ chờ Mặc Tề Quang trở về để nói rõ ràng hơn về chuyện này.
Cô hiểu con người của anh , anh chắc chắn không làm như thế.
Mạc Vân Hi lạc lõng ở bên ngoài , đột nhiên có một chiếc xe ô tô dừng lại bên cạnh cô , cửa xe dần dần hạ xuống , khuôn mặt Cố phu nhân cũng dần hiện ra.
Vẻ mặt bà tiều tụy , đáy mắt không giấu được xúc động :"Vân Hi , con đi cùng mẹ đến nơi này một chút được không?"
...
Mạc Vân Hi theo Cố phu nhân đứng trước một căn phòng , khi cửa phòng mở ra liền xộc vào mũi một mùi hương nồng nặc đến khó chịu.
Cả hai cùng nhau bước vào , ở tất cả mọi ngóc ngách vương vãi những tàn thuốc đã cạn , Mạc Vân Hi giật mình đưa tay bưng lấy miệng.
"Chắc hẳn con cũng biết dạo này Cố thị gặp phải chuyện như thế nào , dù đã có Cố Ninh ở bên tương trợ hết mức vẫn không thể xoay chuyển tình thế , còn thằng bé tiểu Vỹ.."
"..Nó cứ lao lực vào đống công việc dù sức khỏe không được tốt. Con ở cạnh nó lâu như vậy , cũng biết từ sau khi tỉnh dậy Cố Vỹ bắt đầu hút thuốc rất nhiều. Đến cả mẹ cũng không ngờ nó lại hút nhiều đến như vậy.."
"..Thằng bé đã hôn mê liền mấy ngày nay rồi , nhưng trong vô thức nó vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-em-sai/2942027/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.