"Chúc mừng Mặc tổng, cô ấy đã mang thai được ba tuần rồi"
Dù đã biết phần nào kết quả sẽ như vậy , Mạc Vân Hi vẫn mừng rỡ reo lên , cô ôm lấy cổ Mặc Tề Quang , ánh mắt anh bất đắc dĩ lại có chút cưng chiều ôm lấy cô , cúi xuống bên tai nói nhỏ :"Vậy là sắp tới anh lại phải ăn chay à?"
Mạc Vân Hi đỏ mặt đánh vào lưng anh :"Anh chỉ suy nghĩ có thế?"
Mặc Tề Quang cười thấp , đột nhiên nhận được điện thoại , anh rút từ trong túi quần ra xem. Mạc Vân Hi thấy sắc mặt Mặc Tề Quang bỗng nhiên thay đổi , cô hơi nghiêng đầu nhìn xem là ai gọi đến , trên màn hình rõ ràng đến sắc nét hai chữ "Bà Nội"
Cô cũng không hiểu vì sao Mặc Tề Quang phải căng thẳng đến như vậy , đưa mắt nhìn anh bắt máy , vì ở khoảng cách gần nên cô vẫn có thể nghe rõ mồn một giọng của Mặc lão phu nhân :"Tiểu Quang , con gây chuyện rồi còn có tâm trí lang thang bên ngoài? Bà cho con hai phút để có mặt ở nhà"
Mặc Tề Quang cúp máy , hơi thở càng trở nên nặng nề , anh cụp mắt nhìn Mạc Vân Hi đang ngơ ngác nở một nụ cười gượng gạo :"Về nhà thôi , em cần phải dưỡng thai"
"Anh không định về Mặc gia à? Xảy ra chuyện gì rồi"
Không hiểu sao dạo này Mạc Vân Hi cứ thấy bất an , biểu hiện của Mặc Tề Quang dạo này cũng lạ , anh ấy bắt đầu trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-em-sai/2942028/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.